Mạnh Thể Khôi tức đến run người: "Khốn kiếp, anh không chỉ nói tôi là đồ bỏ đi, mà anh đang nói toàn bộ chúng tôi là đồ bỏ sao?"
"Anh muốn xúc phạm tất cả chúng tôi sao?"
"Anh không muốn kinh doanh sòng bài ở Hồng Kông nữa đúng không!"
"Đến cả tổng giám đốc Minh còn không dám ăn nói như vậy với chúng tôi, anh chỉ là một kẻ ăn nhờ ở đậu, có tư cách gì để kiêu ngạo trước mặt chúng tôi?"
"Tôi nói cho anh biết, bởi vì tổng giám đốc Minh, quyền đại lí của tập đoàn Ishikawa có lẽ không thể lấy được rồi!" "Tôi nói cho anh biết."
"Chát chát..."
Khuôn mặt của Bùi Nguyên Minh trở nên lạnh lẽo, tay đang chắp sau lưng bỗng đập mạnh hai cái
"Không thể lấy được rồi?"
"Xúc phạm đến tất cả các anh?"
"Kiêu ngạo?" "Thế nào? Mấy người không thấy thuyết phục đúng không? Hay các anh đang nghi ngờ sự sắp xếp của tổng giám đốc Minh?"
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng rút một tập tài liệu ra, lật ra một trang.
“Đùng!” Anh vỖ vào bàn một cái.
"Nhiệm vụ cơ bản nhất của bộ phận thị trường chính là đưa ra chiến lược, lôi kéo hợp tác rồi ký hợp đồng!"
"Đối với một việc quan trọng như sòng bạc tại Hồng Kông, điều mà giám đốc điều hành cần làm là kiểm soát và nắm rõ toàn bộ tình hình chung"
"Nếu ngay cả đến việc ký kết thỏa thuận đại lý với Đảo Quốc chưa nhập cảnh cũng cần có giám đốc điều hành, vậy thì cần bộ phận thị trường làm gì?".
"Các người lập tức cút khỏi đây không phải sẽ nhanh hơn sao?"
"Có thể ký được hợp đồng quyền đại lý, chứng tỏ rằng Mạnh Thế Khôi anh cũng có bản lĩnh, anh có thể lấy bao nhiêu tiền thưởng tùy thuộc vào anh thôi!"
"Làm tốt thì lấy nhiều, làn không tốt lắm thì lấy ít!"
"Nếu các anh không ký được hợp đồng, chính là các anh vô dụng, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện lấy người khác ra để chịu tiếng xấu thay cho mình!"
"Nếu không thì, hôm nay bộ phận thị trường không kí được hợp đồng liền đến tìm tổng giám đốc, ngày mai bộ phận tài vụ không có tiền, cũng lại đến tìm tổng giám đốc hay sao?”
"Tóm lại, việc này bộ phận thị trường có thể làm thì cứ làm, còn không làm được thì cút luôn!"
"Nếu Mạnh Thế Khôi anh đã tài giỏi như vậy rồi, bây giờ anh có thể lập tức thu dọn đồ đạc rời khỏi công ty, tôi làm chủ, bồi thường tiền bù ba tháng hợp đồng cho anh?”
"Không định đi sao?"
Nghe thấy Bùi Nguyên Minh nói vậy, cả căn phòng chìm trong im lặng.
Lại dám để cho Mạnh Thế Khôi rời khỏi sao?
Đây là ăn tim hổ gan gấu gì mà dám can đảm như vậy?
Rất nhiều người quay ra nhìn chằm chằm Mạnh Thế Khôi, muốn nhìn xem người tự cao tự đại ở sòng bài giờ sẽ làm gì tiếp theo.
Anh ta không hiểu vì sao lại xảy ra tình huống này.
Bùi Diễm Lan cũng nhìn Mạnh Thế Khôi bằng một ánh mắt xem trò vui.
Lúc này, liệu anh ta sẽ rời đi sao?
Nghĩ thế nào cũng thấy khó có khả năng này xảy ra!
Hẳn biện pháp tốt nhất, chính là để cho người phía dưới bả Diệp Khinh Mi bức đi.
Mà Mạnh Thể Khối chính là con chó đắc lực nhất của ông ta trong kế hoạch lần này, đây cũng là nguyên nhân anh ta dám kiêu căng ngạo mạn đến vậy.
Dựa theo kế hoạch ban đầu của Mạnh Thế Khôi, ngày đầu tiên đến phải lập tức đánh phủ đầu Bùi Diễm Lan.
Mấy ngày sau, có thể dễ dàng đá bay Bùi Diễm Lan ra khỏi dự án sòng bạc tại Hồng Kông rồi.
Nhưng không nghĩ đến, Bùi Diễm Lan lại mang theo Bùi Nguyên Minh đến.
Hai người đấu với nhau hiệp đầu tiên, Mạnh Thế Khôi đã không thể chịu nổi nữa.
Chẳng những bị tát vài cái, mà Bùi Nguyên Minh còn để cho anh ta chuẩn bị cút luôn.
Tình huống bất ngờ này khiến cho tất cả mọi người đều không phản ứng kịp.
Vậy ra, hôm nay không phải là Mạnh Thế Khôi đến đánh phủ đầu Bùi Diễm Lan, mà là cô ta đến vả vào mặt Mạnh Thế Khôi rồi.
- -----------------.