Ánh mắt đối phương quá bất thiện, cô cũng không làm gì nha, dùng ánh mắt độc ác nhìn chằm chằm cô là ý tứ gì?
“Nguy Chỉ Đồng, cô nhìn cái gì vậy? Tròng mắt đều sắp trừng ra.”
Thượng Nhất Nhiên không biết là cố ý hay là vô tình, đột nhiên liền đi đến trước mặt Nguy Chỉ Đồng, trực tiếp dùng thân thể chặn tầm mắt bất thiện của Nguy Chỉ Đồng.
“Thượng Nhất Nhiên, người kia là ai? Có quan hệ gì với Tô Phạm?”
Nguy Chỉ Đồng cũng không có thu hồi tầm mắt độc ác bất thiện của cô ta, ánh mắt xoay chuyển liền trừng về phía Thượng Nhất Nhiên.
Quan hệ của Tô Phạm và Thượng Nhất Nhiên ở học viện y là tốt nhất, khẳng định anh ta biết chuyện của Tô Phạm.
“Hình như tên là Lạc Ương Ương đi.” Thượng Nhất Nhiên không quá xác định nói.
Mặc dù có hai người, nhưng anh phi thường xác định, câu hỏi của Nguy Chỉ Đồng khẳng định không phải là mặt búp bê kia.
“Nguy Chỉ Đồng, cô còn thích Tô Phạm sao?” Trong tay Thượng Nhất Nhiên cầm một quả chuối, lột ra liền cắn một ngụm.
“Liên quan gì anh!” Nguy Chỉ Đồng giận trừng mắt liếc nhìn Thượng Nhất Nhiên một cái, xoay người muốn chạy.
“Tôi nói lại với cô lần nữa.” Thượng Nhất Nhiên đột nhiên gọi Nguy Chỉ Đồng lại, “Cô không phải loại hình Tô Phạm thích, vẫn là tĩnh tâm chút đi.”
“Anh lại không phải Tô Phạm, anh dựa vào cái gì nói tôi không phải loại hình anh ấy thích?” Nguy Chỉ Đồng xoay người lại, thấp giọng giận dữ phản bác một câu.
Sau đó, Nguy Chỉ Đồng không bao giờ muốn nói chuyện với Thượng Nhất Nhiên nữa, xoay người liền chạy đi.
“Aizzz, si nam oán nữ a.” Thượng Nhất Nhiên nhìn Nguy Chỉ Đồng giận dữ rời đi, không khỏi cảm khái một câu.
Tuy rằng Tô Phạm đều không nói gì, nhưng ăn ý khoảng hai năm, anh liếc mắt một cái liền đã nhìn ra, Tô Phạm khẳng định thích Lạc Ương Ương kia, còn là tình không cạn.
Lạc Ương Ương và Vưu Vưu bảo tồn thể lực cho nhiệm vụ buổi tối, ban ngày không dám chạy lung tung.
Sau khi tới địa điểm chỉ định, người lớp Tô Phạm không biết đang mân mê cái gì, dù sao nhìn không giống như là đi chơi, Lạc Ương Ương và Vưu Vưu không muốn đi xen vào, liền ngủ gật ở gần đó.