"Trong đầu Lý Liên Kiệt nhà cậu mất não à?"
"Tên họ Bùi nói gì cậu cũng tin sao?" "Còn nói tôi quay về Cảnh Thành, là vì tôi muốn hãm hại cậu?"
"Lời này nói ra, cậu không cảm thấy khôi hài hay sao?"
"Cậu là đệ nhất Chiến Thần!"
"Ai có thể hãm hại cậu?"
Giờ phút này Bùi Cửu Thiên dường như muốn ói ra máu.
"Lý Liên Kiệt, cậu đúng là một tên phế vật!" "Khó trách sau năm trước bị người khác một cước đá ra khỏi Cảng Thành!"
"Cậu như thế này còn muốn vương giả trở về?"
"Tôi cười khinh cậu!"
Lý Liên Kiệt lạnh lùng nhìn Bùi Cửu Thiên, trầm giọng nói: "Nói một ngàn lần, nói một vạn lần, cũng không thể che dấu sự thật anh muốn hãm hại tôi."
"Hơn nữa bây giờ lại còn làm dơ bẩn danh tiếng đệ nhất Chiến Thần"
"Cậu làm như thế này, chính là bôi nhọ Thánh Điện Kị Sĩ, bôi nhọ Đế quốc Ba Tư!" "Cho dù là vương pháp có thể tha cho cậu, tôi cũng không thể tha cho cậu!"
Lý Liên Kiệt giờ phút này lộ ra sắc mặt oai phong lẫm liệt, trong nháy mắt tiếp theo đột nhiên mạnh mẽ vung tay lên.
"Hành động đi, không nghe thấy sao?" "Đều điếc hết rồi hay sao?"
"Giết chết anh ta cho tôi!"
Tiếng nói vừa dứt, anh ta tự mình nâng khẩu súng trong tay lên một lần nữa, trực tiếp bóp cò súng hướng về phía hướng mặt.
"Thiếu chủ, cẩn thận."
Thân ảnh vài hộ vệ của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas trong nháy mắt lướt ngang sang, chắn trước người Bùi Cửu Thiên.
Mấy viên đạn chì bắn ra, những người hộ vệ này từng người bị bắn trúng, nhưng cho dù như vậy, vẫn đứng chắn ở trước mặt Bùi Cửu Thiên như cũ.
Một màn này làm cho đồng tử Bùi Cửu Thiên hơi co lại, sau đó lạnh giọng nói: "Lý Liên Kiệt, tên khốn này!"
"Cậu thật sự muốn chết sao?"
Anh ta nhìn không nổi muốn lên phía trước giết chết Lý Liên Kiệt, nhưng lúc này bị một người hộ vệ chặn lại.
"Thiếu chủ, anh bị thương rồi, anh ta là đệ nhất Chiến Thần, anh không phải là đối thủ."
"Anh đi trước đi!"
"Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas là địa bàn của chúng ta, chỉ cần có thể rời khỏi rời khỏi Sòng bài giải trí Thủ Đô, ai có thể động đến anh chứ?"
"Anh thân phận cao quý, sao có thể ở đây cùng với tên cặn bã một sống một chất chứ?"
"Tên khốn Bùi Nguyễn Minh kia, mong sao có thể nhìn thấy anh ta và Lý Liên Kiệt liều mạng ở đây!"
Nghe được lời tố cáo của hộ vệ Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, Bùi Nguyên Minh nhún vai, làm ra tư thái cao ngạo ra vẻ việc này không có liên quan gì đến anh.
Ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, cho dù là anh, cũng không có biện pháp trực tiếp công khai ra tay với Bùi Cửu Thiên.
Nói cho cùng khi động thủ rồi, chính là thể hiện đã triệt để chơi bài ngửa với Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas.
Mặc dù Bùi Nguyên Minh không sợ, nhưng cũng phải suy xét tới cảm nhận của mấy người Bùi Văn Cẩn, Đường Lan Nhã, Bùi Diễm Lan.
Còn về việc nếu như Lý Liên Kiệt ra tay giết chết Bùi Cửu Thiên, việc này với Bùi Nguyên Minh anh có liên quan gì?
Thế nhưng vừa rồi anh đã quay lại video.
Lý Liên Kiệt khấp huyết tố cáo Bùi Cửu Thiên như thế nào, điều này đúng là có chứng cứ.
Sắc mặt Bùi Cửu Thiên khó coi đến cực điểm.
Nhìn thấy đối phương đáp trả, thân hình Lý Liên Kiệt thoát ra, quát lên: "Lên! Cùng tiến lên!
"Dù thế nào đi chăng nữa cũng phải giết chết tên khốn Bùi Cửu Thiên!" "Pång pång pång."
Hai bên bắt đầu đối chọi dữ dội, còn Bùi Cửu Thiên bưng kín miệng vết thương, lạnh lùng nhìn Lý Liên Kiệt một cái, xoay người nhảy ra khỏi cửa sổ..