“Thư ký Kim, hôm nay là tôi không đúng, tất cả đều là lỗi của tôi.”
“Mặc kệ cô muốn cáo tôi cũng được, muốn bắt tôi cũng được, tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng” Trương Khả Khả mặc dù có chút sợ hãi, nhưng cô vẫn ưỡn ngực ngẩng đầu nhìn nhìn đám người của tập đoàn Ishikawa.
“Tất cả những chuyện này đều là do tập đoàn Cảng Thành, không liên quan gì đến anh bạn này cả!”
"Có liên can đến anh ta hay không không phải cô hay tập đoàn Cảng Thành nói là được”.
“Xem như Bùi Văn Thành hay Bùi Cửu Thiên tới nói cũng không được!”
Lúc này, Đại Trí, người có bộ ria mép của Ishikawa cuối cùng cũng mở miệng, anh ta khoát tay áo, ra hiệu cho thư ký Kim đang phẫn nộ tỉnh táo lại.
"Sau đó anh ta chắp hai tay sau lưng, một bước tiến lên, trên người mang theo khí thế vương giả: “Chuyện hôm nay, chỉ có Đại Trí Ishikawa có thể định đoạt!”
Đại biểu tập đoàn Ishikawa xuất ngoại đàm phán nhiều lần như vậy, anh ta ngủ cùng với không ít nữ minh tinh tinh của các quốc gia nhỏ, hiếp bách không ít địa khu cái gọi là danh viện thiên kim, còn cùng vương tử dầu hỏa khu vực Trung Đông kết nghĩa anh em.
Có thể nói, anh ta đi tới chỗ nào thì ánh mắt mọi người sẽ dõi theo đến đó, mỗi người đều muốn vây quanh anh ta bắt chuyện.
Cho dù là tới Cảng thành, những người của tập đoàn Cảng Thành trước đó còn không phải cũng chạy theo phía sau nịnh bợ anh ta hay sao?
Nhưng không nghĩ tới ngày hôm nay, một giám đốc điều hành cao cấp thì cũng thôi đi, chỉ một nhân viên nho nhỏ cũng dám không cho anh ta mặc mũi?
Giờ này khắc này, Đại Trí Ishikawa mang theo vẻ mặt mưu tính mở miệng nói: “Tôi có thể ở đây nói cho các người biết, hôm nay các người ở đây ai cũng đừng mong trốn thoát!”
“Đại Trí Ishikawa tôi đây chắc chắn đấy!”
Sau khi anh ta nói xong, mấy nam nữ mặc áo hoa bên cạnh anh ta ai cũng mang theo vẻ lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, toàn bộ đều cho rằng anh và Trương Khả Khả xui xẻo tới nơi rồi.
“Vậy sao?”
"Chỉ là người của đảo quốc mà cũng dám phách lối ở địa bàn Đại Hạ chúng tôi như vậy?”
“Còn có nói câu nào tính câu đó?”
“Được, hôm nay tôi sẽ đứng ở chỗ này, cho anh gọi người đó, để xem anh có bản lĩnh gì hạ gục được tôi, làm cho tôi quỳ gối trước mặt anh”.
“Nếu như họ không được tôi, vậy thì các anh cứ chờ chết đi!”
Sắc mặt Bùi Nguyên Minh thản nhiên, đôi mắt cũng không thèm liếc qua Đại Trí Ishikawa chút nào, thật giống như anh ta chỉ là một con rệp ven đường.
Thái độ như vậy làm cho vẻ mặt đất chí của Đại Trí Ishikawa giống như bị người ta đá một cước, giờ phút này khóe mắt anh ta run rẩy, sau đó sắc mặt âm trầm mở miệng nói: “Được!”
“Được lắm cái tên này!”
"Thư ký Kim, gọi điện thoại, bắt người!”.
Bị Bùi Nguyên Minh đánh hai bàn tay, khuôn mặt thư ký Kim sưng phù như đầu heo giờ phút này cắn răng nghiến lợi lấy ra điện thoại, sau đó ánh mắt hung ác tìm kiếm chỗ dựa ở Cảng thành của mình.
Mà những đảo quốc khác cũng mang theo vẻ khinh thường nhìn Bùi Nguyên Minh.
Lại dám thách thức cậu cả nhà Ishikawa? Mấy người đại Hạ này đầu óc bị hư hết rồi!
Thư ký Kim vừa cười lạnh bấm điện thoại, khi nhìn đến Bùi Nguyễn Minh thì lộ ra vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi “Một lát nữa người mà tôi gọi đến rồi thì anh sẽ biết cái gì gọi là ngồi xuống cầu xin tha thứ!”.
“Anh sẽ biết cái gì gọi là không biết trời cao đất rộng!”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cứ thoải mái gọi người, hi vọng người có thể cho tôi một chút kinh ngạc, đừng để tôi quá thất vọng”.
Điện thoại rất nhanh đã kết nối, thư ký Kim lập tức nói: “Cậu cả Bùi đúng không? Anh đang ở đâu? Cậu Ishikawa bị người ta khi dễ”
- -----------------.