Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt lấy điện thoại di động ra, nhìn Maria rồi nói.
“Nếu như cô đã cầu xin tôi như thế, tôi còn không động đến cô, có phải quá không lễ phép?”.
Sau khi nói xong, anh từ trong điện thoại di động tìm kiếm một dãy số mà một vài năm chưa từng gọi qua.
Điện thoại đổ chuông ba hồi, người đối diện nhanh chóng kết nối, một giọng nữ dễ nghe mang theo khiếp sợ và ngạc nhiên vang lên.
“Honey Bùi, cuối cùng anh cũng gọi điện thoại cho tôi rồi à? Chẳng lẽ anh đã tiếp nhận lời cầu hôn của tôi rồi à?” “Victorica" Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt lên tiếng.
“Hôm nay tôi gọi điện thoại cho cô là có chuyện muốn nhờ cô giúp tôi xử lý”.
“Hoàng thất đế quốc Ba Tư các người có hoàng nữ tên là Maria, là người kế vị xếp thứ bốn mươi chín, tôi cảm thấy nhân phẩm của cô ta không tốt, sự tồn tại của cô ta sẽ làm ảnh hưởng đến tình hữu nghị giữa tôi và cô, ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao giữa hai nước Đại Hạ và đế quốc Ba Tư.
Làm phiền cô xử lý một chút.” | Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh cũng không đợi đối phương đáp lại, anh đã dứt khoát cúp máy, sau đó cười nhạt một tiếng nói.
“Maria, bây giờ cô đã bị hoàng thấy đế quốc Ba Tư xóa tên rồi”
“Victorica? Trưởng công chúa của đế quốc Ba Tư?” Trước tiên Maria hơi sững sờ, sau đó cô ta cười lạnh một tiếng nói.
“Toàn thế giới đều biết, trưởng công chúa Victorica của đế quốc Ba Tư chúng tôi là cô gái phương tây xinh đẹp nhất, hơn nữa còn văn võ song toàn, danh tiếng vang xa” Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!
“Anh cho rằng anh chỉ cần lấy tên của cô ấy ra là có thể dọa sợ được tôi à?”
“Mỗi ngày cô ấy đều xuất hiện ở trên tivi, cho dù là một tên dân đen như anh cũng sẽ biết tên tuổi của cô ấy, anh lòe một người Đại Hạ thì còn được, ở đây giả bộ làm cái gì? Anh cho rằng anh là chủ tịch liên hợp quốc đấy hả?”
Trương Alex cười lạnh không thôi.
“Họ Bùi kia, anh đừng có mà giả bộ nữa.”
“Hoàng thất xóa tên? Cũng chỉ có loại người không hiểu quy củ trong giới thượng lưu như anh mới nói ra được những lời này”.
“Chẳng lẽ là là do xem phim quá nhiều, cho rằng việc bị hoàng thất xóa tên chỉ là một câu nói?”
“Tôi nói cho anh biết, việc hoàng thất muốn xóa tên một ai đó, chẳng những phải qua phán quyết thượng nghị viện, còn cần được giáo hoàng gật đầu, toàn bộ quá trình ít nhất cũng phải mất nửa năm đến một năm, quả nhiên nông dân chính là nông dân, ra vẻ hiểu biết
“Nếu như hoàng nữ Maria bị xóa tên, tôi sẽ quỳ xuống dập đầu gọi anh một tiếng ba”.
Nghe thấy Trương Alex nói như thế, một đám nam nữ đế quốc Ba Tư đều tỏ vẻ khinh bỉ nhìn Bùi Nguyên Minh.
Rõ ràng cái gì cũng không hiểu còn ở đó giả vờ giả vịt, cho rằng câu nói này có thể dọa được người nào ư? Có người phụ nữ tây đã khoanh tay trước ngực, vẻ mặt thở dài đầy tiếc nuối.
Quả nhiên đàn ông Đại Hạ, ngoại trừ khoác lác thì chẳng có bản lĩnh gì, đất nước không có văn hóa chính là không có văn hóa, một chút hiểu biết cũng không có.
“Đinh” Đúng lúc này điện thoại của Maria có âm báo, cô ta nhìn thoáng qua, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên, sau đó nhanh chóng kết nối.
Thế nhưng rất nhanh, sắc mặt của cô ta đã trở nên thay đổi, cả người bắt đầu run rẩy.
Trương Alex ý thức được có chuyện không ổn, anh ta vô thức hỏi.
“Em yêu, sao thế?” Maria run rẩy, vẻ mặt khó tin nói.
“Vừa rồi hoàng thất đã xóa tên em rồi.” Răng rắc.
Hơn hai mười người nam nữ phương tây và Trương Alex đều đồng thời hoảng hốt, không ít người khiếp sợ đến mức mắt kính rơi mất.
Trương Alex còn tự tát mình một cái, tát cho mặt mình đỏ bừng, dùng điều này củng cố vững tin bản thân không nghe lầm.
“Ngu ngốc!”.
Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, kéo Đồng Hoài An nghênh ngang rời đi, giữa sân chỉ còn lại một đám người để quốc Ba Tư đứng ngổn ngang trong gió.
- -----------------