“Nhà họ Trương? Nhà họ Trương Đại Hạ hay là nhà họ Trương đế quốc Ba Tư?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững.
“Trương Alex, bím tóc đã sớm mất, người Đại Hạ đã sớm đứng lên, loại người quên nguồn gốc như anh, thật đúng là coi người phương tây làm tổ tông của mình hả?”
“Về phần anh nói chặt đứt hết mọi hoạt động của tôi, anh cũng cứ thử xem, đáng tiếc cả đời này anh cũng không cách nào làm được, ngay cả kiếp sau cũng không được.”
“Hoặc là phải nói, thứ sính ngoại như anh, đời đời kiếp kiếp đều không thể nào làm được.” Trong lúc đang nói chuyện, Bùi Nguyên Minh kéo Đồng Hoài An chuẩn bị quay người rời đi.
Vẻ mặt Đổng Hoài An tràn ngập ngưỡng mộ nhìn Bùi Nguyên Minh, người đàn ông này quả nhiên không giống với người bình thường.
So với kẻ sính ngoại không biết xấu hổ như Trương Alex, Bùi Nguyên Minh mới thật đúng là đàn ông.
“Ranh con, anh nói chuyện kiểu gì đấy?” “Anh có tư cách gì mà nói với bạn trai tôi như thế?”.
“Anh có tư cách gì mà châm chọc văn minh phương tây của chúng tôi?” Đúng vào lúc này, Maria vẫn luôn dùng lỗ mũi nhìn người khác, cuối cùng cũng đã lên tiếng.
Cô ta tức đến mức thở hổn hển kéo Trương Alex rồi chỉ vào Bùi Nguyên Minh mắng.
“Người Đại Hạ, tôi khuyên anh nên lập tức quỳ xuống nói xin lỗi.” “Ở chỗ này quỳ ba ngày ba đêm”.
“Nếu không tôi sẽ thông qua hoàng thất của đế quốc Ba Tư đưa ra một tuyên bố, lập thi hành chế tài với Cảng Thành.
Chỉ cần tôi nói một câu, trong Cảng Thành này sẽ có vô số người bị thất nghiệp, lưu lạc đầu đường xó chợ”.
Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!
"Thậm chí chỉ cần một câu nói của tôi thì quan chức chính phủ của Cảng Thành sẽ phạt anh thật nặng, để cho hoàng | thất đế quốc Ba Tư chúng tôi một lời giải thích thỏa đáng”.
“Đừng nghi ngờ năng lực của đế quốc Ba Tư chúng tôi, cũng đừng nghi ngờ Maria tôi” “Con người tôi luôn nói một không hai, nói ra chính là lời vàng ý ngọc, tất cả đều sẽ trở thành sự thật” Lúc này đây, Maria liếc thoáng qua Bùi Nguyên Minh giống như đang nhìn một con rệp vậy.
Mà mấy người đàn ông và mấy người phụ nữ đế quốc Ba Tư đi theo bên cạnh cô ta cũng đều cười lạnh nhìn Bùi Nguyên Minh.
Theo như bọn họ thấy, Bùi Nguyên Minh - Người Đại Hạ này thật đúng là một kẻ ngu ngốc thích làm màu, thể mà lại không biết lượng sức mình dám đối đầu với Maria.
Cho dù người Đại Hạ này ở Đại Hạ này có mấy phần năng lực, thế nhưng so với hoàng thất của đế quốc Ba Tư, anh là cái thá gì chứ?
Chỉ cần hoàng nữ Maria nguyện ý, chỉ một câu của cô ta thôi cũng đủ giết chết anh.
Lúc này đây Trương Alex nghe thấy thế cũng cười lạnh một tiếng, anh ta yên lặng nhìn trò vui.
Anh ta biết rõ năng lực của đế quốc Ba Tư, cho nên cũng biết lúc này nếu như Maria đã mở miệng, như thế Bùi Nguyên Minh này nhất định phải chết.
Nói không chừng, lần này chẳng cần anh ta lãng phí sức lực thì đã có thể giết chết được thằng ranh đắc tội với nhà | họ Trương bọn họ,
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn qua dáng vẻ cao cao tại thượng của Maria, trong mắt là sự châm chọc không cách nào che giấu được.
Ánh mắt của Bùi Nguyên Minh khiến cho Maria có chút không rét mà run, chẳng qua cô ta tự nhận chính mình là | hoàng nữ của hoàng thất, lúc này cô ta vẫn duy trì dáng vẻ phách lối đắc ý.
“Sao thế? Anh còn dám dùng ánh mắt bỉ ổi đó để nhìn tôi hả?” Maria xụ mặt, lạnh lùng lên tiếng.
“Anh muốn bị móc mắt à? Hay là anh không nghe hiểu những gì tôi nói?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp.
“Hoàng nữ đế quốc Ba Tư? Người thừa kế xếp thứ bốn mươi chín? Rất trâu bò à? Rất đáng gờm sao?” Vẻ mặt Maria tràn ngập đắc ý nói.
“Đúng thế, hoàng thất đế quốc Ba Tư chúng tôi rất mạnh, người thừa kế xếp thứ bốn mươi chín như tôi đây càng không đơn giản, sao nào? Anh chỉ là một người Đại Hạ, còn chuẩn bị đụng đến tôi hả? Đến đi, tôi đứng ở ngay đây, anh có bản lĩnh thì đụng đến tôi đi!”
“Nếu anh có thể làm gì được tôi, tôi sẽ quỳ xuống học làm chó bò cho anh!”.
“Hừ! Chỉ với dáng vẻ này cũng nghĩ mình là nhân vật lớn trước mặt tôi cơ đấy.”
- -----------------