Lúc Triệu Quốc Thái nói những lời này, vẻ mặt có chút không đành lòng và khó xử.
Lúc này trên mặt Lý Tú Quyên là nụ cười trêu tức, híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Cậu đừng phủ nhận chuyện này, ngày hôm qua mẹ vợ cậu đã gia nhập vào nhóm chủ sở hữu biệt thự Hương Sơn, những lời này đều là bà ấy thảo luận với đám chủ sở hữu: “Bà ấy còn đang nói chuyện tìm bạn trăm năm cho hai đứa con gái trong nhóm chủ sở hữu, thực sự là khiến người ta cảm thán Nói tới đây, trên mặt Lý Tú Quyên có biểu cảm lạnh lùng.
Lúc trước Bùi Nguyên Minh dẫn cả nhà bọn họ đến thăm biệt thự số một Hương Sơn, đó là tới vả mặt bọn họ bôm bốp.
Nhưng bây giờ chân tướng đã rõ ràng, rễ cỏ là rễ cỏ, bất tài là bất tài, chuyện này khiến tâm trạng Lý Tú Quyên vui sướng.
Mà Triệu Thanh Hạm thì thở dài một hơi.
Còn Uông Khải Trạch, khóe miệng anh ta nhếch lên nụ cười châm chọc, giống như bộ mặt thật của Bùi Nguyên Minh bị vạch trần, anh ta vô cùng hưng phấn.
Bùi Nguyên Minh xoa trán, cũng không có ý giải thích.
Dù sao với tính cách nóng vội của Thanh Linh, có lẽ bây giờ bà ta đã đi hết tất cả cửa biệt thự.
Trong tình huống như vậy, cho dù mình giải thích kiểu gì cũng không có tác dụng.
Bùi Nguyên Minh lập tức thản nhiên nói: “Chú Triệu, dì Lý, nếu hôm nay hai người muốn tìm hiểu chuyện của cháu và muốn giúp đỡ, vậy thì không can.
“Bởi vì chuyện của cháu, cháu tự mình xử lý được”
“Chuyện này..”
Biểu cảm của Triệu Quốc Thái càng xấu hổ hơn.
Lý Tú Quyên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép liếc mắt nhìn Triệu Quốc Thái một cái, sau đó mới lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu đừng ảo tưởng những chuyện không thực tế nữa, hôm nay chúng tôi gọi cậu tới không phải vì tìm hiểu chuyện của cậu, mà là có một số việc phải nói rõ với cậu, có một số giới hạn, cũng phải phân rõ với cậu: Bùi Nguyên Minh nhíu mày, híp mắt nhìn Triệu Quốc Thái.
Triệu Quốc Thái giống như có chút chột dạ, nhưng ông ta thở dài một hơi, dời tầm mắt đi.
Bùi Nguyên Minh còn chưa mở miệng, Lý Tú Quyên đã chỉ Uông Khải Trạch, thản nhiên nói: “Cậu Uông cậu biết rồi đấy, Uông Vĩ Thành chú của cậu ấy là phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, hơn nữa rất được phân hội trưởng mới nhậm chức tín nhiệm, thân phận không giảm còn tăng, chỉ sợ cậu cũng không biết?”
“Bởi vì quan hệ sâu nặng với phó hội trưởng Uông, mấy ngày nay cậu Uông giúp nhà họ Triệu chúng tôi đáp cầu dắt mối không ít, cho nên bây giờ nhà họ Triệu chúng tôi lấy được không ít đơn đặt hàng của Long Môn phân hội thủ đô, đây đều là công lao của cậu Uông “Trừ chuyện đó ra, tối nay cậu Uông còn giúp một nhà chúng tôi có được thiệp mời tham dự tiệc tối của Long Môn thủ đô!”
“Bùi Nguyên Minh, cậu biết chuyện này có ý nghĩa gì không?”
“Chuyện này có ý nghĩa, sau này nhà họ Triệu chúng tôi, sẽ thành nhân vật nổi tiếng ở thủ đô rồi!" “Còn nữa, cậu ấy chính là anh thổ hào!”
“Lúc trước vì nâng Thanh Hạm nổi tiếng, cậu Uông điên cuồng đập vào mấy chục tỷ, đặc biệt còn tạo ra một tài khoản khác, mục đích chính là biến Thanh Hạm thành người nổi tiếng nhất trong nền tảng tik tok!”
“Mà bây giờ cậu ấy thành công rồi...”
“Thanh Hạm đã thành người nổi tiếng nhất trong nền tảng!”
“Những chuyện này, đều là cậu Uông cho nhà họ Triệu chúng tôi, làm vì Thanh Hạm, tôi vô cùng hài lòng...”
Nghe Lý Tú Quyên không ngừng khen ngợi Uông Khải Trạch, Bùi Nguyên Minh vừa mới uống một ngụm trà thiếu chút nữa phun ra.
Cho dù thế nào anh cũng không ngờ tới, vậy mà Uông Khải Trạch không biết xấu hổ tới mức độ này.
Chẳng những chiếm trước công lao mình dặn dò Tần Ý Hàm chiếu cố nhà họ Triệu, còn dám nói mình là anh thổ hào? Người này đúng là khoác lác không cần viết nháp! Lúc này Lý Tú Quyên thấy vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ, cho rằng mình đã trấn trụ anh, lập tức cười nói: “Thanh Hạm, còn không mau cảm ơn cậu Uông đã ủng hộ con!