Đôi mắt Triệu Thanh Hạm có chút kỳ dị, giống như có chút không cam lòng, nhưng mà vẫn nhanh chóng cố nở nụ cười tươi như hoa: “Cảm ơn anh Uông đã giúp đỡ”
Cô ta không phải rất thích Uông Khải Trạch, thậm chí có lần còn bám Biên Bất Phụ, nhưng cuối cùng phát hiện vua tán thủ của Biên Bất Phụ chỉ là chuyện cười mà thôi.
So sánh một chút, trái lại Uông Khải Trạch này trả giá vì cô ta nhiều hơn một chút, mới là lựa chọn tốt nhất của cô ta.
Cho nên ngày hôm sau Uông Khải Trạch cầm thiệp mời tham dự tiệc tối đêm nay tới nhà họ Triệu, dưới sự khuyên bảo của Lý Tú Quyên, Triệu Thanh Hạm chuẩn bị tiếp nhận anh ta.
Còn Bùi Nguyên Minh, Triệu Thanh Hạm hoàn toàn chướng mắt.
Người này lúc trước ăn cơm nhão Hạ Vân, bây giờ vợ tới, đều bị người ta đuổi ra khỏi nhà.
Người như vậy, có thể so được với Uông Khải Trạch sao? Khác nhau một trời một vực có được không? Cuối cùng Uông Khải Trạch cũng hút thuốc xong, lúc này anh ta cầm chén trà lên uống một ngụm, sau đó mới đắc ý nói: “Tiện tay mà thôi, Thanh Hạm em đừng nhớ ở trong lòng, hơn nữa sau này chúng ta là người một nhà rồi!”
“Người một nhà không nói hai nhà, anh nhất định sẽ toàn lực ứng phó ủng hộ em, khiến em trở thành người nổi tiếng nhất trên nền tảng “Ví dụ như tối nay em phát sóng trực tiếp, quay trực tiếp tình hình trong bữa tiệc, chắc chắn sẽ trở nên hotl”
“Em yên tâm đi, thiệp mời mà anh lấy giúp nhà các em là cấp cao nhất, em phát sóng trực tiếp ở bên trong, chắc chắn không có vấn đề gì!”
Nghe giọng điệu đắc ý của Uông Khải Trạch, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh cảm khái.
Không hổ là người nhà họ Uông, vậy mà có thể không biết xấu hổ tới tình cảnh này.
Khoác lác như vậy, có lẽ Uông Vĩ Thành cũng không trâu như Uông Khải Trạch.
Bùi Nguyên Minh uống xong chén trà, tràn ngập hứng thú nhìn Uông Khải Trạch nói: “Anh Uông, anh chắc chắn thiệp mời đó, là anh lấy giúp nhà họ Triệu chứ?”
“Còn nữa, anh xác định anh là anh thổ hào, vậy thì anh mở di động ra cho tôi xem một chút “Bùi Nguyên Minh, cậu làm càn! Nói những lời vô nghĩa gì thế!”
Lý Tú Quyên trừng Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt bất mãn: “Thiệp mời không phải cậu Uông lấy, chẳng lẽ là cậu bảo người ta đưa tới?”
“Anh thổ hào không phải là cậu Uông, chẳng lẽ là tên ở rể cậu?”
“Thực sự ỷ vào tên tuổi của ba mẹ vợ cậu ở biệt thự số một Hương Sơn, cậu xem mình như nhân vật lớn trong giới thượng lưu rồi hả?”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Dì Lý, không thể ngờ tới dì thông minh như vậy, nói không chừng người này là cháu, việc này do cháu làm thì sao?”
“Ha ha ha...”
Xung quanh lập tức truyền tới tiếng cười to, mọi người đều lộ vẻ mặt trêu tức nhìn Bùi Nguyên Minh.
Một tên ở rể ăn cơm nhão khoác lác như vậy, không sợ gió thổi đau đầu lưỡi à? Tuy Triệu Quốc Thái không cười, nhưng gương mặt càng thêm xấu hổ.
Ông ta vốn không tiếp nhận chuyện Uông Khải Trạch theo đuổi con gái mình.
Nhưng Uông Khải Trạch mang tới rất nhiều thứ tốt, đặc biệt là thiệp mời kia, có thể khiến ông ta sau này chính thức trở thành đối tượng hợp tác với Long Môn phân hội thủ đô.
Thậm chí chỉ cần câu nói của Uông Khải Trạch, còn có cơ hội khiến ông ta trở thành đối tượng hợp tác cả Long Môn.
Trước mặt ích lợi lớn như vậy, trái tim ban đầu của Triệu Quốc Thái dao động.
Cộng thêm hành vi việc làm của Bùi Nguyên Minh, thực sự khiến ông ta thất vọng, cho nên lúc này Triệu Quốc Thái đã bắt đầu nghiêng về lựa chọn Uông Khải Trạch.
Cho nên hôm nay Lý Tú Quyên hẹn Bùi Nguyên Minh tới nói rõ mọi chuyện, Triệu Quốc Thái cũng không từ chối, trái lại im lặng nhìn mọi chuyện.
Thấy Triệu Quốc Thái luôn che chở cho Bùi Nguyên Minh lúc này không mở miệng nói giúp Bùi Nguyên Minh, ý lạnh trên mặt Lý Tú Quyên càng đậm hơn.