“Chẳng qua trước khi gọi người, tốt nhất là mày nói với bọn họ một câu, nói là vua tán thủ của Đại Hạ ở đây, xem bọn họ có dám xuất hiện hay không!”
Lúc này Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, hăng hái, giống như Chiến Thần bất bại có khí chất vô địch.
diro Nakano cười mỉa một tiếng, sau đó mới nói với điện thoại: “Anh, em bị người ta đánh!”
“Địa điểm là..
”
Nhìn thấy đối phương thật sự gọi người tới, lúc này Triệu Thanh Hạm bắt đầu khẩn trương: “Anh Biên, như vậy có quậy lớn mọi chuyện không? Dù sao bọn họ cũng là người nước ngoài..."
Hạ Vân ở bên cạnh cũng nhíu mày, nói: “Chúng ta đừng nên gây chuyện thì hơn, đi thôi”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, tràn ngập hứng thú nhìn cảnh này.
Anh cảm thấy vô cùng có hứng thú với đệ nhất kiếm của Kashima Shinto Ryu ở thủ đô.
Trái lại anh muốn nhìn xem, đám người Đảo Quốc này, rốt cuộc lấy đâu ra tự tin, mà dám diễu võ dương oai ở thủ đô.
“Cô Triệu, cô Hạ, chút việc nhỏ ấy mà cân phải đi sao?”
“Ba chữ Biên Bất Phụ tôi không phải thổi phông ra, chút chuyện này mà tôi không xử lý được sao?”
“Trái lại hôm nay tôi muốn nhìn xem, có Biên Bất Phụ tôi ở đây, còn ai dám đấu lại chúng tat”
“Hai người yên tâm đi, có tôi ở đây, hai người sẽ bình yên vô sự!”
Vẻ mặt Biên Bất Phụ tự tin, lúc này trực tiếp dựa vào khung cửa bên ngoài ghế dài, vẻ mặt lạnh lùng ôm hai tay.
Hình ảnh này, không chỉ là bày mưu nghĩ kế, lại càng vô cùng tự tin! Cộng thêm gương mặt Biên Bất Phụ anh tuấn, tràn ngập khí phách, lập tức hấp dẫn ánh mắt của không ít phụ nữ.
Rất nhiều người đều đã ôm ngực lộ ra vẻ mặt mê trai.
Ngay cả Triệu Thanh Hạm toàn tâm toàn ý nhớ thương đại ca đầu bảng, lúc này đều khó tránh khỏi có chút si mê.
Cho dù đại ca đầu bảng có tiền, nhưng hai bên không có bất cứ trao đổi nào, có thể nói là một bên cô ta tình nguyện.
Nhưng người đàn ông ưu tú như Biên Bất Phụ thì ở gân ngay trước mắt, khiến người ta vô cùng si mê.
Nếu như có thể đạt được ưu ái của Biên Bất Phụ, sẽ vinh quang cỡ nào? Ngay lúc đám phụ nữ si mê, chỉ thấy chỗ cửa đại sảnh, lúc này truyền tới tiếng bước chân, ngay sau đó bốn đám người nhanh chóng tản ra xung quanh.
Bùi Nguyên Minh ngấng đầu nhìn qua, khế nhíu mày.
Chỉ thấy lúc này có mấy chục người Đảo Quốc mặc trang phục kiếm đạo, bên hông treo hai thanh kiếm đạo một dài một ngắn của Đảo Quốc.
//
- -----------------