“Cái gì? Thổ hào này từ đâu ra thế?”
“Ba cậu ta là Trầm Thiên Ân người giàu nhất Giang Nam sao?”
“Tùy tiện cho streamer này ba tỷ rưỡi? Hù chết người ta rồi!”
“Điên rồi đúng không? Rốt cuộc là tình huống gì thế này?”
“Haizz, kẻ có tiền thật oai, có tiền có thể muốn làm gì thì làm!”
Một đám người xem nhiệt tình bàn tán, ba chữ anh thổ hào lại càng trực tiếp biến thành màu vàng kim, lóng lánh rực rỡ.
Kết quả chuyện này còn chưa kết thúc, Bùi Nguyên Minh kéo anh Uông thủ đô ra, nói: “Cháu nội, nhận thua chưa?”
Sắc mặt anh Uông thủ đô vô cùng khó coi, sau đó nghiến răng ken két.
“Vù vù vù.
Hai mươi chiếc Lamborghini xuất hiện trên màn hình.
Bảy tỷ! Anh Uông thủ đô trực tiếp đập vào tiên lương một năm của mình, anh ta nhất định phải nghiên áp tên anh thổ hào này.
Anh ta nhất định phải lấy lại mặt mũi của mình, nếu không tài khoản này sẽ thành trò cười, Triệu Thanh Hạm cũng khinh thường anh tai Hơn nữa Uông Khải Trạch cũng tin tưởng, bảy tỷ đập ra cũng có thể dễ dàng đả động Triệu Thanh Hạm, sau khi đập tiền xong, có thể đẩy ngã cô ta.
“Bảy tỷ!" “Vậy mà là bảy tỷ? Mọi người đều vô cùng rung động, ngay sau đó kêu lên.
Triệu Thanh Hạm cũng hưng phấn khoa chân múa tay, liên tục kêu cảm ơn anh trai.
Anh Uông thủ đô hùng hổ: “Cháu trai, cháu còn chơi không?”
“Cháu có khả năng chơi nữa không?”
“Không hé răng nữa!”
“Có bản lĩnh tới đi? Giết tôi đi!”
Lúc này giọng điệu của anh Uông thủ đô hung hãn, điên cuồng khiêu khích.
Bùi Nguyên Minh không có bất cứ phản ứng gì.
Anh Uông thủ đô gửi icon cười gắn: “Không phải là không còn tiền đấy chứ?”
“Sẽ không phải ba tỷ rưỡi là đi vay đấy chứ?”
Nhìn Bùi Nguyên Minh không ứng chiến, phòng livestream đều trở mặt.
“Không có bất cứ phản ứng gì à?”
“Không phải anh thổ hào kia là giả đấy chứ?”
“Vẫn là anh Uông thủ đô lợi hại hơn!”
“Đó là đương nhiên, tôi nghe nói anh Uông thủ đô là cháu phó hội trưởng Long Môn phân hội thủ đô”
“Anh thổ hào kia, nhìn tên là biết nhà giàu mới