“Đúng vậy, bảo cậu ta cút đi!”
“Tên nghèo mà cũng học người ta tiến vào phòng livestream?”
“Cậu ta nghĩ mình là ai chứ?”
Trên màn hình nhanh chóng xuất hiện bình luận mắng chửi.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, gõ chữ trên di động: “Ba triệu rưỡi cũng không biết xấu hổ phát?”
“Ô, ba triệu rưỡi không nhiều, nhưng cậu thấy nhiều tiền như vậy chưa?”
Anh Uông thủ đô gửi icon khinh thường: “Cậu có bản lĩnh thì so với tôi, xem ai gửi lễ vật nhiêu hơn, người nào nhiều hơn người đó là ông lớn!”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Vậy anh đợi làm cháu nội đi?”
Anh Uông thủ đô giống như đã quen với chuyện này, lộ ra icon khinh miệt: “Đáng ghét nhất là đám anh hùng bàn phím, không gửi nhiều tiền lắm nhưng mù quáng nghĩ bản lĩnh đã nghịch thiên rồi!”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cho dù tôi nghèo cũng nhiều tiền hơn anh”
“Được, cậu có tiên! Vậy cậu tặng mấy hỏa tiễn nhỏ cho tôi xem?”
“Có dám không? Không dám thi cút đi!”
Anh Uông thủ đô mang theo giọng điệu cao cao tại thượng, người đối diện màn hình là Uông Khải Trạch, tốt xấu gì anh ta cũng là quản lý cấp cao của tập đoàn Khai Sơn, cho nên có ưu đãi khi nạp tiền trên nền tảng.
Người khác nạp tiền không chiết khấu, anh ta có thể chiết khấu mười lăm phần trăm, căn bản không sợ người ta so tiên với anh ta.
Huống chỉ anh ta đang theo đuổi Triệu Thanh Hạm trong phòng livestream, vì thể hiện, có người kêu gào khiêu khích, đương nhiên là Uông Khải Trạch này không ngại ứng chiến, tiếp tục soát một đợt ấn tượng tốt đối với Triệu Thanh Hạm.
Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến đáp: “So tiên thì so tiền, người nào nhận sợ trước, người đó là cháu nội!”
Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không thèm để ý, nền tảng là của mình, tài khoản phía chính phủ, cho Triệu Thanh Hạm chút độ hot, tặng chút quà, coi như báo đáp Triệu Quốc Thái, thuận tiện giết thời gian.
“Được, các anh em trong phòng livestream đều là người làm chứng, tôi sợ lát nữa sẽ có người quyt nợ!”
Anh Uông thủ đô cười điên cuông.
“Ông đây lớn như vậy nhưng chưa từng gặp người nào hung hãn như thế”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt đáp: “Vậy bây giờ anh gặp rồi đấy!”
Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh không nhiều lời, mà trực tiếp ấn nút tặng lễ vật.
“Vù vù.
”
Lúc này trên màn hình đầy hỏa tiễn nhỏ bay lượn.
“Anh thổ hào tặng 100 cái hỏa tiễn nhỏ!”
Hệ thống bắt đầu nhắc nhở.