Không thể ngờ tới Bùi Nguyên Minh lại nắm lấy tay Trịnh Khánh Vân, sau đó thân thế đứng thẳng, tràn ngập hứng thú mở miệng: “Đầu tư mười bảy nghìn năm trăm tỷ, một năm có lợi nhuận bảy nghìn tỷ, lợi nhuận không tệ”
“Như vậy đi, câu đi làm một bản kế hoạch đưa cho tôi, tôi sẽ để đảm cấp dưới đánh giá một chút, nếu khả quan, tôi có thể suy xét đầu tư cho cậu mười bảy nghìn năm trăm tỷ.”
“Đương nhiên, chúng ta phải ký hợp đồng bảo đảm”
Tuy Bạch Tuấn Hào khiến người ta cảm thấy ghê tởm, nhưng Bùi Nguyên Minh không ngại ghê tởm lại.
Hơn nữa nếu dự án khu vui chơi này có thể kiếm được tiền, anh cũng có thể suy xét nhập cổ phần cho Trịnh Khánh Vân. “Bản kế hoạch?”
“Đầu tư mười bảy nghìn năm trăm tỷ?”
Hợp đồng bảo đảm?”
Cuối cùng đám người ở đây không kìm nén được, cả đám đều cười tới mức đau bụng.
Buổi tụ họp tối nay thú vị đấy.
Chẳng những có được cô gái xinh đẹp như Trịnh Khánh Vân, còn có loại tôm tép nhãi nhép như Bùi Nguyên Minh.
Quan trọng nhất chính là, rõ ràng là anh Bạch người ta đang đùa giỡn anh.
Anh không chỉ không tự mình hiểu lấy, còn có bộ dạng mở lòng từ bi.
Khoác lác về mình như vậy có ai tin?
Gương mặt Trịnh Khánh Vân đỏ bừng, nhỏ giọng nói: “Anh rể, chúng ta về nhà đi!”
“Thật xin lỗi, em không nên mang thêm phiền phức cho anh…”
“Cảm ơn anh Bùi đã hào phóng như vậy, như vậy đi, ngày mai tôi sẽ bảo người làm một bản kế hoạch.”
“Lát nữa anh nhất định phải để địa chỉ, ngày mai tôi sẽ tới cửa thăm hỏi!”
Lúc này Bạch Tuấn Hào cười xấu xa, cuối cùng anh ta không nhịn được, quay đầu nói: “Nhanh, đều nhanh tới chào hỏi cậu chủ Bùi ba trăm năm mươi nghìn tỷ đi!”
“Sau này ở Dương Thành, chúng ta đều phải dựa vào cậu chủ Bùi bao boc!”
“Cậu chủ Bùi, chỗ chúng tôi có một dự án, anh xem thế nào?”
“Tôi báo này cậu chủ Bùi, nghe nói qua mấy ngày nữa có một yến tiệc đầu tư, anh sẽ tham dự chứ?”
“Cậu chủ Bùi, cho tầm danh thiếp đi, có rảnh chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé?”
Một đám người đều lộ ra tươi cười kỳ lạ, làm bộ làm tịch khách sáo.
Nhưng mục đích rất rõ ràng, chính là vì khiến Bùi Nguyên Minh mất mặt hơn.
Đám gái tiếp khách này đều bắt đầu bị ai thay cho Trịnh Khánh Vân.
Cô tìm tấm chắn cũng phải tìm loại mặt hàng tốt một chút chứ?
Tìm một người như vậy, đúng là cực phẩm! “Đinh..”
Ngay sau đó, di động của Bùi Nguyên Minh vang lên, anh cầm lấy theo bản năng.
Bên kia điện thoại truyền ra giọng nữ khách sáo vô cùng cung kính. “Anh Bùi tôn kính, bởi vì công ty trên danh nghĩa của anh đang làm thủ tục đưa ra thị trường, dựa theo quy củ, phải tạm thời đóng băng bảy trăm nghìn tỷ tiền trên danh nghĩa của anh, sau khi công ty đưa ra thị trường, sẽ tự động mở!”
Tiếng cười lập tức dừng lại.
Toàn thân đám Bach Tuấn Hào và Chu Chính Nghĩa chẩn động, vẻ mặt cả đảm khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh.
Ai cũng không nghĩ tới, chẳng những trong tài khoản của Bùi Nguyên Minh có bảy trăm nghìn tỷ, hơn nữa công ty của anh còn đang đưa ra thị trường?
Trịnh Khánh Vân cũng giật mình, cô ta biết anh rể có tiền, nhưng không thể ngờ tới anh rể có nhiều tiền như vậy.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, chuyện tập đoàn Thiện Nhân đưa ra thị trường, mấy hôm trước Lôi Tuấn Quang đã báo cáo rồi.
Bây giờ xem ra thủ tục đã gần xong, nếu không đâu đóng bằng tài sản pháp nhân trên danh nghĩa của anh. “Tài sản bảy trăm nghìn tỷ?”
“Còn công ty đưa ra thị trường!”
“Theo tôi được biết, trước måt cả Dương Thành chỉ có một công ty chuẩn bị đưa ra thị trường, đó là tập đoàn Thiện Nhân! “Tất cả mọi người biết thế tử Minh của tập đoàn Thiện
Nhân, không phải là anh định nói với mọi người, anh là thể tử
Minh của tập đoàn Thiện Nhân đẩy chứ?”
“Nếu đúng là như vậy, anh cần gì phải đi ở rể nhà người ta?”
Tiêu Hi Văn quái gở mở miệng, loại phụ nữ hám giàu như cô ta, biết rất rõ chuyện trong giới nhà giàu, bởi vì như vậy mới tìm được kim chủ.
Cho nên lúc này cô ta trực tiếp vạch trần lời nói dối của Bùi Nguyên Minh.