Bảy Ngày Ân Ái

Chương 83: Dồn đến đường cùng



Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi lạnh lẽo, nàng không những chưa được cho phép đã xông vào phòng họp, mà còn dám kêu cả họ lẫn tên của Hoắc tiên sinh.

Việc này…

Trong mắt Hoắc Thiên Kình từ từ nổi lên một ý cười, nhìn vẻ mặt giận dữ của Úc Noãn Tâm rồi đứng dậy.

Trợ lý riêng lo lắng liếc nhìn cô gái nhỏ này một cái, nàng ta thật sự không biết trời cao đất rộng là gì.

"Cuộc họp đến đây kết thúc! Còn nữa…"

Hắn bỗng nhiên quay đầu nhìn nhân viên vừa báo cáo với hắn một chút, ánh mắt mạnh mẽ bức người:"Trưởng ban Bỉ Đắc, anh báo cáo sai một số liệu, là tăng lên 9.61% chứ không phải 9.16%. Có những sai phạm tôi chỉ bỏ qua một lần!" Nói xong liền đi về phía Úc Noãn Tâm, vươn tay ra ôm nàng vào lòng rồi rời đi.

Trong phòng họp, sắc mặt của trưởng ban Bỉ Đắc đã trở nên trắng bệch, còn các quản lý khác lại đang sôi nổi suy đoán mối quan hệ giữa Hoắc tiên sinh và nữ minh tinh này.

"Buông tôi ra!"

Vừa vào phòng tổng tài, Úc Noãn Tâm liền cố sức đẩy Hoắc Thiên Kình ra, trong mắt rõ ràng mang theo vẻ chán ghét giống như nhìn thấy ôn dịch.

Hoắc Thiên Kình buông cánh tay đang bị nắm chặt của nàng ra, xoay người ngồi xuống ghế tổng tài, cả người dựa vào lưng ghế, thong thả nhìn nàng.

"Tất cả đều là kế hoạch của anh, đúng không?"

Úc Noãn Tâm thấy chính mình thật buồn cười, vốn còn định đến đây cầu xin hắn buông tha cho Lăng Thần, hắn chính là người khởi xướng làm sao có thể buông tha cho Lăng Thần được?

"Tài liệu mà Phương Nhan nhìn thấy chính là anh cố ý để quên, còn anh đang chờ thời cơ đánh Lăng Thần vào nơi vạn kiếp bất phục!"

Hoắc Thiên Kình nhìn đôi mắt đang giận dữ của nàng, cười cười, đáy mắt lướt qua một tia khen ngợi.

"Vậy em nói xem, tiếp theo tôi sẽ đối phó với vị hôn phu của em như thế nào đây?"

"Anh muốn nhắm đánh vào Tả Thị!" Úc Noãn Tâm nói thẳng.

Hoắc Thiên Kình nghe xong, đôi môi mỏng từ từ cong lên, hắn đứng dậy từng bước một đi tới trước mặt Úc Noãn Tâm, giơ tay lên

"Noãn, tôi thật vui vì em không phải là một bình hoa!"

Ngón tay thon dài dường như mang theo quyến luyến, khẽ vuốt ve khuôn mặt nàng, lại bị nàng quay đầu tránh né, chau mày hiện lên một chút chán ghét.

"Hoắc Thiên Kình, anh tỉ mỉ thiết kế tất cả những chuyện này không phải là muốn đánh bại Lăng Thần sao? Anh đã đoán chắc tôi sẽ tới nơi này tìm anh, như vậy cho thấy anh còn có mục đích khác!"

Hoắc Thiên Kình nở nụ cười.

"Thực sự là một cô gái thông minh, em nói đúng, tôi còn có mục đích khác!"

Úc Noãn Tâm giương mắt nhìn hắn, đôi mắt trong veo lóe lên vẻ cảnh giác và phẫn nộ.

"Không ngại nói cho em một chút về kế hoạch tiếp theo của tôi!" Hoắc Thiên Kình giơ tay nâng cằm nàng lên, cúi người ép sát, trong nháy mắt mùi long đản hương thoang thoảng lan tới hơi thở của nàng…

"Sau khi Tả Lăng Thần nhìn thấy giá đấu thầu của tôi, dựa vào tính cách của hắn nhất định sẽ dùng cái giá chỉ cao hơn một triệu để trúng thầu, nhưng hạng mục này vốn đầu tư rất lớn, hắn trúng thầu cũng có nghĩa là một lượng tiền vốn rất lớn đã bị kiềm chế, đương nhiên, hắn hoàn toàn có thể thông qua thị trường chứng khoán tiến hành điều tiết khống chế, tin tức Tả Thị trúng thầu vừa truyền ra, giá cổ phiếu tất nhiên sẽ tăng theo, nhưng mà tôi kịp thời tiết lộ tin tức giá yết định của Hoắc thị bị lộ, phòng điều tra thương nghiệp nhất định sẽ nhúng tay vào điều tra, cứ như vậy, cổ phiếu đang lên của Tả Thị tất nhiên sẽ nhanh chóng rớt giá một cách thê thảm, còn Hoắc Thị hoàn toàn có thể âm thầm mua vào hàng loạt cổ phiếu bị Tả Thị rao bán trên thị trường, không cần nhiều, chỉ cần 25%, em có biết con số này có ý nghĩa gì không?"

Úc Noãn Tâm cảm giác được trong lòng rét lạnh, kể cả lưng cũng đều cảm thấy lạnh cóng, nàng nhìn chằm chằm vào Hoắc Thiên Kình, chờ hắn nói hết.

Đôi môi của Hoắc Thiên Kình gần như chạm vào môi nàng, nàng thấy được sự lạnh lùng và tàn nhẫn tỏa ra từ mắt của hắn, hắn gằn từng tiếng nói: "25% có nghĩa từ nay về sau Tả Thị sẽ bị Hoắc Thị thôn tính, mà tôi sẽ trở thành cổ đông lớn nhất của Tả Thị!"

"Lăng Thần sẽ không để cho anh thực hiện được!"Úc Noãn Tâm trong lòng run lên, nàng lạnh lùng nhìn hắn, cũng gằn từng tiếng trả lời.

Hoắc Thiên Kình giống như bị lời của nàng chọc cười, đứng dậy, lúc nhìn về phía nàng lần nữa thì trong mắt đã khôi phục vẻ trầm tĩnh vốn có

"Tôi biết hắn đã công bố ra ngoài tin tức đầu tư giai đoạn đầu, hắn cũng chỉ có thể làm như vậy, nếu không làm sao ổn định được thị trường cổ phiếu?"

"Sở dĩ Lăng Thần làm như vậy còn có một nguyên nhân, đó chính là anh ấy căn bản sẽ không rơi vào vụ kiện tội phạm thương nghiệp!" Úc Noãn Tâm lãnh đạm nói thêm một câu.

Hoắc Thiên Kình nhìn nàng, lắc lắc đầu ra vẻ tiếc nuối: "Sở dĩ hắn chưa có việc gì, chỉ là vì tôi chưa đem chứng cứ trực tiếp trình lên!"

Cái gì?

Úc Noãn Tâm nghe xong thân thể run lên, không thể tin nổi nhìn Hoắc Thiên Kình.

Dường như hắn đã sớm dự đoán được nàng sẽ có phản ứng như vậy, cong miệng một cách hài lòng, cầm lấy một tài liệu trên bàn giơ lên

"Đây là chứng cứ Tả Thị thu được giá yết định của Hoắc Thị, chỉ cần giao cho phòng điều tra thương nghiệp, tôi nghĩ bọn họ sẽ rất vui vẻ tiếp tục điều tra!"

Úc Noãn Tâm nhìn tài liệu trong tay hắn, biết hắn không có bịa đặt! Người đàn ông này trù tính lâu như vậy, sao có thể không giữ lại lợi thế. Nghĩ tới đây, rốt cục nàng đã hiểu rõ tất cả…

"Hoắc Thiên Kình, anh không có đem chứng cứ này giao cho phòng điều tra thương nghiệp mà lại chờ tôi tới, chẳng qua là anh muốn ép tôi rời xa Lăng Thần, làm cho anh ấy càng rơi sâu vào tuyệt vọng hơn nữa!"


DMCA.com Protection Status