Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 174: BÀN BẠC SAU ĐÓ



Sau khi Tây Môn Hiểu Khánh bị mang đi, Lương thị rất tức giận, lập tức đến tân phòng khóc lóc kể lể chuyện này cho Tây Môn Hiểu Nguyệt.

Tây Môn Hiểu Nguyệt cũng đã mơ hô biết chuyện xảy ra bên ngoài, sai nha hoàn hồi môn ra ngoài dò hỏi được một số tin tức, nhưng cũng chỉ là lẻ tẻ, không được toàn diện.

Bây giờ nghe Lương thị khóc lóc kể lể, không nhịn được cau mày nói: “Vừa rồi ta cũng đã nói, hôm nay đừng có gây chuyện, hôm nay là ngày vui đại hôn của ta, thấy máu, rất không may mắn? Hơn nữa, còn khiến người của mình bị giam vào đại lao, Hạ Thương Mai lại không tổn hại chút nào, thật sự là thiệt càng thêm thiệt.”

Lương thị nghe thấy trong giọng điệu của nàng ta mang theo trách móc, cũng tức giận: “Ngươi nói lời này cũng thật nhẹ nhàng, giống như không liên quan đến ngươi vậy, ngươi cũng chỉ là giả vờ đùn đây mà thôi, cũng không biết trong lòng muốn dạy dỗ Hạ Thương Mai nhiều thế nào đâu, nếu không cũng sẽ không gọi Hạ Oanh Nhiễm đến giúp chúng ta, bây giờ thua rồi, ngươi muốn trốn tránh trách nhiệm sao? Việc này thành công, người nào được lợi? Còn không phải là ngươi sao?”

Tây Môn Hiểu Nguyệt thấy bà ta tức giận, cũng xuống nước: “Nhị thẩm, ta không có ý này, ta biết ngươi là đang ra mặt giúp ta.”

“Vậy ngươi nói phải làm sao bây giờ? Ngày mai Hình bộ vẫn thẩm tra xử lý, nếu Hình bộ gửi cho Kinh Triệu Doãn, cũng vẫn có thể dàn xếp một chút.” Lương thị biết cách làm người của nàng ta, cũng lười phân rõ với nàng ta, chỉ âu sầu lo lắng cho con trai của mình.

Tây Môn Hiểu Nguyệt nhớ đến bây giờ Liên thị được phong làm Huyện chúa, sau lưng Hạ Thương Mai có Nhiếp Chính Vương, nếu như không nhanh chóng xử lý cô, ngày sau mình thật sự ngay cả chỗ đứng cũng không còn.

Nhưng hôm nay là ngày đại hôn của nàng ta, tân khách đều đến chúc mừng nàng ta, gặp một tên sai vặt bị thương chảy máu đã là không may mắn, nếu như mình còn ầm ï lớn chuyện hơn, chỉ sợ chuyện xảy ra lại càng không thể ngăn cản.

Trong lòng Tây Môn Hiểu Nguyệt rất phiền muộn, mặc dù biết ra tay lần nữa rất không lý trí, nhưng mà, thật sự không cam lòng để Hạ Thương Mai tránh được như vậy.

“Còn nữa, bây giờ Khánh Nhi bị mang đi, dù thế nào Tướng phủ cũng phải chịu trách nhiệm này, ta muốn tìm Hạ thừa tướng, cho dù như thế nào, ông ta nhất định phải cứu Khánh Nhi từ trong đại lao Hình bộ ra.” Lương thị nói.

Tây Môn Hiểu Nguyệt nghe thấy bà ta muốn đi tìm Hạ thừa tướng, cuống lên: “Ngươi đi tìm ông ta thì có tác dụng gì chứ? Chuyện này ông ta vốn không hiểu rõ.”

“Hiểu tình hình cũng tốt mà không hiểu tình hình cũng được, nếu đã xảy ra ở Tướng phủ, ông ta phải chịu trách nhiệm.” Lương thị cương quyết nói.


DMCA.com Protection Status