Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1959







Chương 2057:

 

Tư Mộ Hàn nói ‘cô ấy’, mà không đề cập trực tiếp đến cái tên Nguyễn Tri Hạ.

 

Nhưng Lưu Chiến Hằng tất nhiên cũng hiểu, người mà Tư Mộ Hàn đang nói tới, nhất định là Nguyễn Tri Hạ.

 

Nhắc đến Nguyễn Tri Hạ, sắc mặt Lưu Chiến Hằng khựng lại một chút.

 

Biểu cảm của anh sững lại, anh cúi đầu đưa mắt nhìn xuống một nơi nào đó, nói : “Thuốc mới là do Tạ Sinh nghiên cứu. Lúc đó, ông ta phái tôi đi làm một nhiệm vụ khác, nên tôi không tham gia nghiên cứu được. Sau đó, tôi có hỏi ông ta về công thức điều chế, nhưng ông ta vẫn một mực thoái thác.”

 

Nhưng gì mà Lưu Chiến Hằng nói đều là sự thật. Lúc đầu, anh đúng thật là đã coi Tạ Sinh làm ân nhân của mình.

 

Chỉ cần Tạ Sinh lên tiếng, anh liền có thể liều cả mạng mình vì ông ta.

 

Nhưng rồi …

 

Lưu Chiến Hằng nghĩ tới đây liền ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn thẳng vào Tư Mộ Hàn: “Về vấn đề này, tôi cũng không vòng vo với anh nữa, tôi không biết công thức điều chế cụ thể, vì vậy tôi chỉ có 50% chắc chắn thôi.”

 

Tư Mộ Hàn chỉ lạnh lùng đáp : “Đó là việc của anh.”

 

Giọng điệu lạnh lùng, không cho người khác bất kì cơ hội nào để thảo luận cả.

 

Anh chỉ cần một kết quả, đó là Lưu Chiến Hằng chế ra thuốc khiến cho Nguyễn Tri Hạ khỏe lại.

 

Lưu Chiến Hằng nhướng mày và không nói gì nữa.

 



 

Tạ Sinh là một nhà từ thiện nổi tiếng đã nhận nuôi rất nhiều trẻ mồ côi.

 

Sau đó những đứa trẻ này sẽ được ông ta bồi dưỡng bài bản.

 

Trong mắt người khác, đó là một việc làm thiện nguyện.

 

Nhưng nếu điều tra sâu hơn, thì họ sẽ thấy chuyện này thực chất không hề đơn giản như vậy.

 

Tạ Sinh là người đầy tham vọng. Ông ta bí mật tập hợp những người có khả năng lại với nhau rồi lên một kế hoạch bí mật.

 

Hơn nữa Lưu Chiến Hằng có thể được Tạ Sinh đánh giá cao như vậy, điều đó chứng minh là anh cực kỳ thông minh, tài năng xuất chúng.

 

Cho nên có điều gì là không thể chứ?

 

Tư Mộ Hàn đưa người ra khỏi phòng thí nghiệm, còn Lưu Chiến Hằng và Ly ở lại.

 

Sau khi rời khỏi, Tư Gia Thành vẫn liên tục ngoái đầu lại nhìn.

 

Tư Mộ Hàn căn dặn thủ hạ : “ Mỗi ngày cứ đúng giờ thì đưa cơm vào, còn những cái khác thì không cần quan tâm.”

 

Anh biết trong lòng Tư Gia Thành vẫn còn khúc mắc, vẫn còn nhiều câu hỏi muốn hỏi anh.

 

“Anh họ.” Tư Gia Thành chạy theo lên,vẻ mặt cậu ta bồn chồn.

 

Tư Mộ Hàn liếc nhìn cậu ta.

 

Tư Gia Thành đưa tay gãi gãi đầu, nói : “Anh và Lưu Chiến Hằng…”

 

Theo lý mà nói, hai người phải như nước và lửa xung khắc với nhau mới phải chứ nhỉ.

 

Nhưng theo tình hình này, hai người có vẻ như đã hợp tác với nhau rồi.


DMCA.com Protection Status