Nhìn khuôn mặt hưng phấn của Long Đán, Úc Cẩn nâng chung trà lên nhấp một ngụm, lười biếng nói: “Nói nghe xem, tình huống thế nào.”
Tiểu tử này không có Lãnh Ảnh chỉ huy, không thể ôm kỳ vọng quá cao.
Long Đán vừa thấy phản ứng này của chủ tử, nhất thời bất mãn.
Làm sao, chủ tử đây là không tín nhiệm hắn?
Long Đán ho khan một tiếng, nói: “Hôm nay là ngày Thường ma ma của Từ Ninh Cung theo lệ cũ đi chùa Phúc Đức dâng hương, ti chức nghĩ đến phân phó trước đó của ngài, liền tự mình đi theo nhìn chằm chằm, không nghĩ vừa nhìn chằm chằm liền nhìn ra chuyện lớn ——”
Úc Cẩn không kiên nhẫn gõ gõ bàn: “Nói trọng điểm!”
Bắt đầu từ khi hoài nghi Thái Hậu, bên phía Từ Ninh Cung nhất thời không duỗi tay đến, hắn liền đặt trọng điểm trên những người liên hệ Thái Hậu với ngoài cung, vì thế Thường ma ma mùng một mỗi tháng đi chùa Phúc Đức dâng hương liền ánh vào tầm mắt.
Loại đối tượng theo dõi thời gian cố định, địa điểm cố định này, quá thuận tiện nhìn chằm chằm, chỉ cần một hai nhân thủ thôi.
Úc Cẩn liền giao công việc theo dõi hằng ngày khó khăn không lớn này cho Long Đán phụ trách.
Nhưng không nghĩ tới lại nhanh chóng xuất hiện dị thường.
Long Đán nhận thấy Úc Cẩn mất kiên nhẫn, không dám khoe khoang nữa, vội đem chuyện biết được hôm nay kể lại chi tiết: “Hai phụ nhân kia rõ ràng là cố ý tiết lộ tin tức Vinh Dương trưởng công chúa đã chết cho Thường ma ma. Thường ma ma biết, vậy Thái Hậu sẽ biết. Thái Hậu biết, chắc chắn sẽ sinh ra bất mãn với ngài và Vương phi…… Chủ tử, việc này là nhằm vào ngài mà tới!”
Úc Cẩn khẽ ừ một tiếng, hỏi: “Vậy hai phụ nhân có thân phận gì?”
“Một người là thái thái của Lại Bộ Triệu đề cử, một người là thái thái của Hồng Lư Tự Trương chủ bộ. Ti chức giả mạo Cẩm Lân vệ tra hỏi, rồi cho hai thủ hạ đi theo bọn họ, để phòng bọn họ nói dối……”
Phu quân đều là tiểu lại bát phẩm, đối mặt với Cẩm Lân vệ khiến người nghe tiếng đã sợ vỡ mật dám nói dối khả năng không lớn.
Úc Cẩn lại lập tức bắt được trọng điểm: “Giả mạo Cẩm Lân vệ?”
Long Đán cười hì hì: “Ti chức linh cơ khẽ động, cảm thấy giả mạo Cẩm Lân vệ hỏi chuyện là tiện nhất. Hai phụ nhân kia trở về nói cho phu quân, hai tiểu lại cũng không dám chủ động tìm Cẩm Lân vệ hỏi chuyện phải trái.”
Úc Cẩn gõ đầu Long Đán một cái, cả giận nói: “Linh cơ khẽ động cái rắm, về sau còn dám làm bậy, đánh vỡ đầu ngươi!”
Giả mạo Cẩm Lân vệ, mệt tiểu tử này nghĩ ra.
Có điều chuyện này ngược lại thật sự cần Cẩm Lân vệ ra mặt mới dễ làm —— Úc Cẩn vuốt cằm suy nghĩ một lát, quyết định ra cửa một chuyến.
Phái người đi nói với Khương Tự một tiếng, Úc Cẩn thay một thân thường phục đơn giản, lặng lẽ rời khỏi Yến Vương phủ.
Chỉ Huy sứ Cẩm Lân vệ Hàn Nhiên đang ở trong trà lâu cách nha môn Cẩm Lân vệ không xa uống trà.
Cẩm Lân vệ việc nhiều rối ren, áp lực không nhỏ, uống trà không phải lười biếng, mà là thư giãn đầu óc.
Hàn Nhiên thích ngồi ở vị trí sát cửa sổ của nhã thất lầu hai uống trà.
Trong phòng không để lại người khác, nâng một ly trà xanh quan sát người đến người đi trên đường, làm y có cảm giác tất cả đều ở trong lòng bàn tay —— không đúng, hình như là ảo giác.
Yến Vương thế nào lại ngẩng đầu cười với y?
Hàn Nhiên nhịn không được xoa xoa hai mắt, khuôn mặt tuấn tú cười tủm tỉm phía dưới dường như càng thêm rõ ràng.
Là Yến Vương không sai!
Úc Cẩn thấy Hàn Nhiên phát hiện ra mình, chỉ chỉ chính mình, lại chỉ chỉ phía trên.
Hàn Nhiên ngẩn ra một chút.
Yến Vương đây là muốn đi lên tìm y nói chuyện?
Úc Cẩn thấy Hàn Nhiên không phản ứng, xem như đối phương ngầm thừa nhận, quét mắt đảo qua bốn phía, vừa khéo không có người nào chú ý bên này, liền tung người nhảy lên mượn lực lấy tay bám vào cạnh cửa sổ, lại dùng sức một chút liền từ cửa sổ rộng mở nhảy vào nhã thất.
Hàn Nhiên ngây người.
Y chỉ ngây người một hồi như thế, Yến Vương đã vào được?
Úc Cẩn không chút khách khí ngồi xuống đối diện, tự rót cho mình một ly trà, cười tủm tỉm hỏi: “Hàn Chỉ Huy Sứ ăn chưa?”
Câu hỏi quen thuộc mà thân thiết như vậy, phàm là người Đại Chu gặp nhau trên đường thường thường đều sẽ hỏi một câu như vậy, nhưng giờ khắc này Hàn Nhiên cũng không biết trả lời như thế nào.
Y đương nhiên chưa ăn, nhưng Yến Vương cứ thế mà đi vào?
“Không quấy rầy Hàn Chỉ Huy Sứ dùng trà chứ? Ta thấy Hàn Chỉ Huy Sứ không phản đối, liền tới đây ké ly trà uống.”
Hàn Nhiên nhìn chằm chằm khuôn mặt gần trong gang tấc, trong đầu chỉ có một ý nghĩ: Rõ ràng là một khuôn mặt rất tuấn tú, sao da mặt lại dày như vậy nhỉ?
Trầm mặc một lát, Hàn Nhiên cười nói: “Vương gia muốn cùng hạ quan uống trà, hạ quan vinh hạnh vô cùng, chỉ là về sau Vương gia tốt nhất đi cầu thang ——”
Úc Cẩn đúng lý hợp tình nói: “Nhảy cửa sổ tiện hơn.”
Hàn Nhiên: “……” Y không còn gì để nói.
Bưng ly uống một ngụm trà, cảm thấy hương vị có chút đắng, Hàn Nhiên cười nói: “Vương gia tìm hạ quan thật sự chỉ là dùng trà?”
Vị Vương gia này làm việc không theo lẽ thường, y cũng có nghe thấy.
Ngón tay thon dài của Úc Cẩn vuốt chén trà sứ trắng, toát ra vài phần hờ hững: “Tiểu vương phát hiện một ít tình huống, cảm thấy Hàn Chỉ Huy Sứ hẳn là nên tra một chút.”
“Ồ, hạ quan xin rửa tai lắng nghe.” Hàn Nhiên nói như vậy, trong lòng có chút không vui.
Cẩm Lân vệ là tai mắt của thiên tử, chỉ nghe lệnh một mình Hoàng Thượng, khi nào thì một hoàng tử có thể quang minh chính đại sai sử y như vậy? Yến Vương không sợ Hoàng Thượng biết sẽ mặt rồng giận dữ?
Có thể ngồi lâu trên vị trí Chỉ Huy sứ Cẩm Lân vệ, lòng dạ Hàn Nhiên không cạn, trên mặt cũng không có bao nhiêu cảm xúc.
“Hôm nay thủ hạ của tiểu vương đi chùa Phúc Đức thay tiện nội quyên tiền hương khói, trong lúc vô tình trông thấy một sự việc……”
Nghe Úc Cẩn nói xong, Hàn Nhiên hoàn toàn sửng sốt.
Yến Vương có phải bị ngốc không, đây là quang minh chính đại nói cho y người của Yến Vương phủ theo dõi người của Thái Hậu?
Kiểu trùng hợp trong lúc vô tình trông thấy này, y có thể tin?
Đến lúc này, Hàn Nhiên đã hoàn toàn đoán không ra ý nghĩ của Úc Cẩn.
Mà Úc Cẩn cũng không để y đoán mò lâu, dứt khoát nói: “Hàn Chỉ Huy Sứ, thái thái của hai tiểu quan lại lại có thể gài bẫy người của Thái Hậu, ở trong đó khẳng định có mờ ám, Cẩm Lân vệ có phải là nên cẩn thận điều tra một chút không?”
Khóe miệng Hàn Nhiên co lại một chút.
Da mặt Yến Vương đúng là thật dày, nói người khác gài người của Thái Hậu, hắn còn không phải nhìn chằm chằm người của Thái Hậu.
“ Thân phận của hai phụ nhân thuộc hạ của tiểu vương đã hỏi ra ——” Nói đến đây, Úc Cẩn sờ sờ mũi, ngượng ngùng nói, “Nhất thời tình thế cấp bách, lại sợ đối phương không chịu nói, thuộc hạ tiểu vương cho thấy chính là thân phận Cẩm Lân vệ.”
Muốn Hàn Nhiên nhúng tay, chuyện Long Đán giả mạo Cẩm Lân vệ là giấu không được, không bằng sớm dứt khoát nói ra.
Trong mắt Hàn Nhiên lóe lên lửa giận, đã là phẫn nộ tột đỉnh.
Giả mạo Cẩm Lân vệ?
Yến Vương thế này đã không phải da mặt dày, mà là điên rồi đi?
“Hàn Chỉ Huy Sứ?” Thấy Hàn Nhiên chậm chạp không nói, Úc Cẩn cười thúc giục.
Hàn Nhiên hoàn hồn, liếc nhìn Úc Cẩn một cái thật sâu, sắc mặt chuyển lạnh: “Vương gia nhúng tay vào Cẩm Lân vệ phá án, không thích hợp đi?”
Úc Cẩn kinh ngạc lẫn ủy khuất: “Sao lại là nhúng tay? Tiểu vương chỉ là kiến nghị nho nhỏ, dù sao đối phương đánh chủ ý lên Thái Hậu ý đồ đáng chết, một khi gây ra nhiễu loạn, Hàn Chỉ Huy Sứ chỉ sợ cũng sẽ bị phụ hoàng trách cứ.”
Hàn Nhiên tức đến bật cười: “Nói như vậy, Hàn mỗ còn phải cảm ơn Vương gia?”
Đến lúc này, y ngay cả hạ quan đều không muốn xưng nữa.
Cẩm Lân vệ vốn dĩ không e ngại bất cứ hoàng thân quốc thích nào, cũng không cần cho bất luận kẻ nào mặt mũi.
Y hiện tại chỉ muốn biết, Yến Vương rốt cuộc lấy đâu ra tự tin chạy tới nói những lời như vậy với y!