Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi. Đáp " Nàng nhất đinh là một Quỷ mẫu" "
Tiểu Mã cùng Diệp Tiểu Manh đều ngây ngốc, đưa mắt nhìn hắn, một lát sau hỏi' ' nói tiếp đi " "
Diệp Thiếu Dương đáp, " Nghiêm túc mà nói, quỷ mẫu cũng được xem như một cấp bậc, cũng là một loại có tu vi đến mấy trăm năm trở lên, bởi vì khi chết mang theo một oán hận đặc biệt nào đó, hoạc cũng có trường hợp do may mắn tu luyện thành Quỷ mẫu. Có 2 loại quỷ mẫu La sát quỷ mẫu và u linh quỷ mẫu, trước là u linh quỷ thi dần dần tiến hóa, sau là hấp thụ các Quỷ hòn' '
Diệp Tiểu Manh vẫn là lần đầu nghe thấy những điều này, chớp chớp mắt hỏ " loại nào thì lọi hại"
Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai '' Loại nào cũng đều rất lợi hợi, nếu đem ra so sánh thì quỷ yêu vẫn lợi hại hơn' '
Tiểu Mã nói" lợi hại hay không. Thì vãn phải biết đối phương là ai, nếu như là ta suy đoán thì cùng lắm chỉ là lệ quỷ. Quan trọng là ngươi, Tiêu diệp tử có phải là đối thủ của quỷ mẫu, Ngươi có chắc tháng nỏi không"
" đáng sợ nhất vẫn là chỗ ở của quỷ mẫu, nơi đó không ngừng sinh ra quỷ khí, hình thành một cỗ quỷ khí rát cường đại, cái từ trường này không ngừng gia tăng tu vi, nói chính xác chỗ này là một âm vương sào, ai đi vào đều phải chết, gặp phải yêu tiên hoặc quỷ mẫu trong đó thi không thể đánh lại nó, quỷ tiên thôn cũng là một nơi như vậy"
Nếu có thể dụ chúng ra đến một nơi khác để đánh, ta có thể đem phấp khí ra bầy trận, xem ra cồn có 4 5 phần giành chiến thắng, nếu vẫn nằm ở trong phậm vi của âm xào Vương, thì ta chắc chỉ có1 phần cơ hội đẻ chiến thắng/
Diệp Tiểu Manh đọt nhiên kêu lên" mới có môt phần cơ hội thắng, Ngươi là một thiên sư a"
Diệp thiếu dương nhíu mày nói" Thiên sư cũng không phải là một con người sao"
Đối vấn đề này, Diệp Thiếu Dương cũng chẳng muốn giải thích nhiều.
Tiểu mã nói" nếu là vậy chẳng phải chúng ta sẽ chết sao"
Diệp Thiếu Dương từ đai lưng lấy ra một lá bùa, ném lên không trung, Từ bên trong thoát ra một quỷ ảnh, ngồi trên mặt đất. Diệp Tiểu Manh nhìn thoáng qua đã kêu lên: "Tam thúc!"
Quỷ ảnh này là tối hôm qua bắt được trong quỷ tiên thôn, Trước khi đi Diệp thiếu dương đã dung bùa phong ấn nó lại.
Tam thúc vừa rơi xuống đất, ngây ngốc một lát, nhìn ngó xung quanh lẩm bẩm nói" Đây là nơi nào a. . . ."
"Đây là nhà ta, tam thúc, Thiếu Dương ca đem ngươi mang về đâyi." Diệp Tiểu Manh nói.
Tam thúc vừa nghe lời này, sửng sốt vài giây, oa một tiếng khóc lên, bò tới ôm chân Diệp thiếu dương, khóc lóc van xin nói" Tiểu cẩu người mau đưa ta trở về quỷ tiên thôn, ta không thích ở lại đay, ta phải về. . . . .
Diệp Tiểu Manh nhịn không được nói: "Tam thúc ngươi nói cái gì vậy" Thiếu Dương ca cứu ngươi đem tới đây, là muốn tốt cho ngươi, muốn ngươi được tự do, có thể đi đầu thai' '
Tam thúc lắc đàu, khóc lóc kêu" Ta không cần đàu thai, ta muốn làm quỷ tiên, ta cần về lại quỷ tiên thôn. . . ."
Diệp Tiểu Manh còn muốn khuyên giải hắn. Diệp Thiếu Dương xua xua tay, nhìn tam thúc cười lạnh nói: Hắn hiện tại đã bị tẩy não suy nghĩ mù quáng, người khác có khuyên can cũng chẳng chịu nghe đau, chỉ càn một thời gian là tự hắn tỉnh ngộ thôi"
Nói xong lấy ra một đoạn tơ hồng "quyên qua một xâu tiền ngũ đé, từ phía sau tam thúc vòng qua, nhanh tay nhét vào trong miệng, tam thúc lác đàu kháng cự, muốn đem đồng tiền nhỏ ra nhưng không được, muốn nói chuyện cũng không nói nỏi"
Diệp thiếu dương càm lấy dây tơ hông thắt sau đàu tam thúc, nhìn về tiểu mã nói" Ngươi đem hắn tới hố nhà xí, đá hắn xuống không cần lo cho hắn"
Tiểu Mã xem hắn, do dự nói: "Làm vậy có ổn không?"
Diệp Thiếu Dương nói: "Quỷ thân hư ảo, sẽ không bị dính uế vật, Phân người gồm các loại ngũ cốc hoa màu, cho hắn ở đó hấp thụ một hổi, đầu óc sẽ bình ổn, sau nầy hắn đối với chúng ta còn có ích,Người đợi 2h sau thì kéo hắn ra hắn đã bị tơ hồng trói hồn,muốn chạy cũng không chạy được"
Diệp Tiểu Manh tuy rằng không đành lòng, nhưng cũng biết Diệp Thiếu Dương còn biện pháp khác hay không.
Cũng là bớt đi một việc nên không ngăn trở đẻ tiển mã nắm dây tơ hồng kéo tam thúc ra ngoài.
Chờ Tiểu Mã đi rồi, Diệp Thiếu Dương nhìn Diệp Tiểu Manh nói:' ' Nguoii đầu óc đang suy nghĩ gì vậy, đi lấy cho ta một ít đò đẻ làm phép"
Diệp Tiểu Manh đáp ứng một tiếng, đứng dậy đi về hướng phòng ngủ, vừa mới đẩy cửa bên trong, truyên ra tiếng kêu thảm của diệp bá, bên cạnh có một nữ nhân toét miệng cười.
Diệp Thiếu Dương cả kinh, chạy như bay tới, cùng Diệp Tiểu Manh vọt vào trong phòng vừa thấy tức khắc mồm há hốc.
Diệp bá ngã trên mặt đất Tam Nương nhào vào phía người hắn, trong tay cầm một con dao gọt hoa quả, Điên cuồng đâm về phía hắn, trong miệng lúc khóc lúc cười, cuồng loạn la hét: "Trả ta con cho ta, Trả ta con cho ta!"
DIệp bá hai tay đẩy ra, liều mạng giẫy giua,
Diệp Thiếu Dương từng bước tiến tới, đoạt lấy con dao trong tay tam nương, một tay lôi nàng kéo ra, Tam nương cũng không phản kháng, ngồi dưới đất, ô ô khóc lớn, chỉ chốc lát lại thất thần cười rộ lên, trạng thái như điên khùng.
Diệp Tiểu Manh vội vàng kéo Diệp bá dậy, lúc này mẹ Diệp thiêu manh nghe tiếng chạy tới, trên tay còn dính bột mì, phỏng chừng là đang ở phòng bếp nấu cơm, nhìn thấy sự tình, đứng yên ngây ngốc.
Lát sau Diệp Tiểu Manh bình tĩnh lạị. Tới kiểm tra vết thương cho Diệp bá, phất hiện phần eo hắn đã bị đâm 1 dao, máu tươi ào ạt tuôn ra, Hai tay vì gặp bỏ dao nên cũng bị căt ở hộ khảu, tạm thời cũng không rảnh để lo trách móc tam nương, lấy di động bấm so 120
Diệp Thiếu Dương cùng Diệp Tiểu Manh đề phòng Tam Nương lại lần nữa động thủ, cả 2 dìu diệp bá bên cạnh, cúi xuống kiểm tra lại miệng vết thương ngẩng đàu về phía mẹ diệp thiếu manh hỏi" Trần thẩm, nhà có rượu nếp không"
Trân thẩm sửng sốt một chút, gật gật đầu, "Có một ít bột lên men dùng, không nhiều lắm."
"" Vậy mau mang tới, lấy thêm một chút bột mì, cho vo một chén, nhanh một chút"
Trân thẩm chạy nhanh đi chuẩn bị. Diệp Thiếu Dương đem Diệp bá nằm xuống, vến quần áo lên, một lúc sau trần thảm mang mấy thứ tới. Diệp Thiếu Dương đem bột mì cùng gạo nếp để trong chén đưa lên còn hơ nóng thêm chút nhọ nồi quấy lên, trở thành một hỗn hơp không đen không trắng. bôi lên miệng vết thương, một lúc sau miệng vết thương tự nhiên đông lại, dính chặt vào miệng vết thương, máu không còn chảy ra nữa,
Rượu gạo có thể gây tê trấn đau, bột mì đọng lại sau có thể cầm máu, nhọ nồi trị bách bệnh có thể tránh vết thương nhiễm trùng