Cô rất muốn anh.
Một thoáng chủ động của cô trực tiếp thiêu cháy ngọn đuốc trong Thượng Quan Mặc, rỗt cuộc anh không kìm nén nữa, anh tránh bụng cô, hung hăng vò nát cô muôn nhào nặn cô vào trong xương tủy mình.
Cái gì cũng mặc kệ, tận hưởng lạc thú trước mắt, chỉ sống ngay khoảnh khắc này.
Quân Vô Song tới, cô ta hỏi hướng người làm nữ: “Chủ nhân cô đâu, ở nhà không?”
Người làm nữ không nghĩ tới Quân Vỗồ Song sẽ đến, nữ chủ nhân cũ mới đồng thời đến thăm làm cho người làm nữ không có kinh nghiệm hoảng hốt: “Quân… Quân tiêu thư, chủ nhân không ở nhà, đã bận việc bên ngoài rôi.”
Quân Vô Song nghỉ ngờ nhìn người làm nữ, sau đó nhìn vê phía cửa phòng đóng chặt trên lầu: “Chủ nhân cô mới vừa gọi điện thoại cho tôi nói anh ây ở nhà.”
Hả?
Người làm nữ bối rồi, cô ấy không biệt chủ nhân nói vậy là có ý gì, là muôn tân hoan cựu ái chạm mặt sao?
“Quân tiểu thư, chủ nhân có ở nhà, nhưng… nhưng Lục tiểu thư cũng tới.”
Quân Vô Song biết Thượng Quan Mặc ởi siêu âm cùng Lục Họa, nếu cô ta yêu người đàn ông này, cũng dự định kết hôn với anh, vậy chắc chắn phải tiếp nhận đứa bé trong bụng Lục Họa, nhưng cô ta không nghĩ tới Thượng Quan Mặc lại mang Lục Họa về nhà.
Đều nói người đàn ông đã từng kết hôn là không thể gả, nhất là người đàn ông còn mang theo con, bởi vì bọn họ đặc biệt dễ dàng quay về với vợ cũ, tro tàn lại cháy.
Quân Vô Song chau mày, chạy lên trên lầu: “Tôi đi tìm chủ nhân nhà cô.”
Quân Vô Song lên lầu!
Trời ạ, người làm nữ hít một hơi lạnh, xông lên ngăn lại: “Quân tiêu thư, cô không thệ lên lầu, nếu như chủ nhân biết sẽ nồi giận.”
Bởi vì Thượng Quan Mặc gần đây đều làm việc điên cuồng, ngay cả nghỉ ngơi cũng ở trong thư phòng, cho nên Quân Vô Song đi thăng đến thư phòng trước, cô ta đây cửa thư phòng ra: “Thượng Quan Thiếu CHÚ Bên trong không có ai.
Thượng Quan Mặc không ở trong thư phòng.
Vậy anh ở đâu?
Quân Vô Song đặt mắt trên cửa phòng ngủ chính sát vách.
Lễ nào, anh cùng Lục Họa vào phòng ngủ chính?
“Quân tiểu thư, xin cô đừng để cho chúng tôi khó xử, chủ nhân biết cô tự tiện xông vào nhất định sẽ không vui, như vậy đi, chúng tôi giúp cô thông báo trước một tiếng nhé ạ.” Người làm nữ sắp khóc đên nơi.
Càng bị ngăn cản như vậy, Quân Vô. Song càng thấy có mờ ám, cô ta đây người làm nữ ra: “Tránh ra, đừng cản đường của tôi.”
Quân Vô Song nhanh chóng đi tới trước cửa phòng ngủ chính, giơ tay lên muôn gõ cửa.
Thế nhưng một L giây kê tiệp tay cô ta liền cứng đờ giữa không trung, cũng không đập nồi nữa, bởi vì cô ta nghe được tiêng Lục Họa, Lục Họa run rây mềm mại kêu lên, mặc dù cô ta là phụ nữ, nhưng nghe mà cũng nóng người.