Lúc này Quân Vô Song chạy tới, cô ta đau lòng nhìn dấu bàn tay trên mặt Thượng Quan Mặc: “Lâm tiểu thư, cô đừng đánh Quan Thiều Chủ, Thượng Quan Thiếu chủ không: hề làm ra bắt luận chuyện gì có lỗi với Lục Họa, là cô ta từ bỏ Thượng Quan Thiều chủ trước, cô dáng vẻ Thượng Quan Thiểu Chủ tử chạy trốn khỏi cái chết chẳng lẽ không đau lòng sao, người có lòng dạ ác độc lạnh tâm cho tói bây giờ đều là Lục Họa, cô ta căn bản không xứng!”
Lâm Bát Nhiễm nhìn Thượng Quan Mặc, sắc mặt anh quả thật không tốt, nhìn như bệnh nặng mới khỏi, trên người của anh tât cả dường như cũng không thay đổi, nhưng lại vừa dường như tât cả đều đã thay đôi, làm chị, trong lòng Lâm Bắt Nhiễm lúc này cũng rât đau.
*“A Mặc, tình cảm giữa các em đi tới bước đường hôm nay chị cũng không thể cứu vãn, thế nhưng, trong bụng Lục Họa còn đứa bé của em, sau này, hy vọng em bắt đầu gánh vác trách nhiệm làm một người bô, chị hy vọng em là một người bô tôt.” Nói xong, Lâm Bắt Nhiễm trực tiếp rời đi.
Thượng Quan Mặc không đuổi theo, cũng không có mở miệng nói chuyện nữa, trên người anh thủy chung quanh quần một tầng trầm mặc hiu quạnh, tựa như một hồ nước chết.
Lâm Bắt Nhiễm đi về, cô nhốt mình ở trong phòng vân không ra ngoài, thời gian năm năm trước tôt đẹp bao nhiêu, khi đó thiếu niên Lâm Mặc cùng thiếu nữ Lục Họa gặp. nhau hiểu nhau yêu nhau, cô là người tận mắt chứng kiên.
Không nghĩ tới thời gian trôi mau, cô không thê làm chứng cuộc tình viên mãn, đại thấy được bọn họ quyết liệt, điều này BẬT cô không đau lòng sao được chứ.
Thực sự quá đau lòng.
Lúc này tiêng gõ, cửa vang lên, người làm nữ đi đên, câm trong tay váy ngủ sa mỏng: “Lâm tiểu thư, đêm nay chủ nhân nói muôn ngủ lại phòng cô,,hiện tại mời cô tắm rửa thay quần áo.”
Lâm Bắt Nhiễm còn chưa đi ra khỏi cảm xúc bi thương lúc này càng tăng thêm chán ghét, tên Trương Hàn đó môi đêm lật bài không tính, còn muôn đi tắm rửa thay quân áo, xem ra thật sự muôn xuyên về cô đại làm vua mài Lâm Bắt Nhiễm đi qua một mối tình đi từ kết hôn đến ly hôn nên cũng rất tuyệt vọng, cũng cho là mình chắc chỉ có thê sông như vậy, nhưng bây giờ cô lại hừng hực ý chí chiên đầu, cô không muôn khuât phục vận mệnh nữa.
Cô muốn trốn khỏi nơi đây.
Cho dù không thê trồn thoát, cô cũng muốn làm một phi tần bị đày vào lãnh cung, chứ không phải mỗi đêm đều bị người đàn ông Trương Hàn này làm buôn nôn.
Từ lúc cô vào đây, hắn gần như mỗi tối đều ngủ lại phòng cô.
“Để quần áo xuống đi.”
Bởi vì Lâm Bất Nhiễm hiện tại được sủng ái, cho nên tất cả đãi ngộ đều là cao cấp nhất, ngay cả người làm nữ cũng rật là cung kính với cô: “Vâng, Lâm tiểu thư, tôi châm bồn nước cho co.
Người làm nữ vào phòng tắm, Lâm Bắt Nhiễm đang nghĩ cách, lúc này cô đột nhiên cảm thây phía dưới nóng lên, kì kinh của cô đã Ổn tới.
Thật tốt quá, cô tới tháng rồi!
Đây coi như là chuyện vui vẻ nhật trong khoảng thời gian này của cô, cô có thể thanh tịnh vài ngày, không cần hầu hạ hắn.
Trương Hàn trở về rất khuya, hắn mỗi ngày đều phải bận rộn làm việc, sau khi trở về hắn đi thẳng đến phòng Lâm Bắt Nhiễm.
Đẩy cửa ra, trong phòng bật đèn ngủ, Lâm Bắt Nhiễm choàng áo khoác trắng đứng trước cửa số sát đất, khí chất dịu dàng ấm áp, giống như là làn gió xuân trong trẻo tháng ba, môi khi Trương Hàn mệt mỏi trỏ về, thấy cô ngồi ở trên thảm an tĩnh vẽ vời, hoặc đứng lặng như vậy, hắn đều cảm thấy uê oải một thân đều bay sạch, toàn bộ tinh thần đều được tỉnh lọc.
Hắn chưa từng có cảm giác như vậy với bất cứ người phụ nữ nào, chỉ có cô Lâm Bát Nhiễm.