Nói xong những lời này, Ngụy Thanh kiêu ngạo rời đi.
Trong căn phòng chỉ còn lại Trịnh Tuấn và vài người khác, họ đưa mắt nhìn nhau.
Vẻ mặt Thanh Linh hiện lên sự bất đắc dĩ nói: “Nhà họ Thanh và nhà họ Ngụy đều là hai nhà có quyền lực, quy củ trong gia đình nghiêm ngặt, căn bản là không xuất hiện những người như vậy! Họ không tức giận mới là lạ!”
Trinh Tuấn gắt gao nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh, giận dữ hét lên: “Thằng vô dụng, cậu không làm được việc gì ra hồn thì thôi đi, đã vậy còn phá đám chuyện của chúng tôi, mỗi ngày đều khiến cho chúng tôi vô cùng xấu hổ!” “Tôi chỉ hận không thể tát chết cậu!” “Ba…”
Vừa nói xong, Trịnh Tuấn giơ tay định tát anh một cái.
Trịnh Tuyết Dương vội chạy đến ngăn cản, nếu không có cô thì có lẽ cái tát đã giáng xuống mặt của Bùi Nguyên Minh. “Ba mẹ, không có chuyện gì to tát cả, chờ thêm hai ngày nữa chú gì hết giận rồi đi giải thích, lúc đó mọi chuyện sẽ tốt thôi!”
Trịnh Tuyết Dương khuyên giải. “Đây còn không phải chuyện lớn? Bởi vì cậu ta, chúng ta đều mất hết mặt mũi với nhà mẹ đẻ rồi!”
“Hơn nữa, hiện tại chúng ta sống ở nhà họ Trịnh vô cùng vất vả, vốn muốn đem chuyện này làm cơ hội để hòa hoãn mối quan hệ!”
“Kết quả thì sao chứ? Bùi Nguyên Minh, cậu muốn ép chết chúng tôi?”
Thanh Linh chỉ thẳng vào mắt Bùi Nguyên Minh mà mắng.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hiện lên sự bất đắc dĩ nói: “Ba, mẹ, con không lừa hai người, con thật sự sẽ tham gia buổi khảo sát quân đội!”
“Vấn đề không phải là cậu có được tham gia hay không!”
“Mà vấn đề nằm ở chỗ cậu chọc tức người ta! Khiến chúng tôi đắc tội với họ!”
“Cậu tham gia vào kiểu gì? Cậu nghĩ cậu là ai? Chẳng lẽ là Thế Tử Minh hay sao?” “Cậu ngoan ngoãn làm đồ rác rưởi đi!”
Trịnh Tuấn nổi giận đùng đùng mở miệng nói.
Thanh Linh cũng tức giận mắng: “Cậu có thể tham gia! Cậu dựa vào đâu mà có thể nói thế? Không phải dựa vào vợ cậu à!” “Cậu có biết bên ngoài mọi người nói như thế nào không?” “Tất cả đều nói nó là người phụ nữ bí mật của Thế Tử Minh!” “Cậu cũng chỉ là một thằng đội nón xanh ăn bám Vợ mà thôi!” “Cậu còn ở đây mà đắc ý bịa đặt ra những thứ không có thật!” “Đúng là đồ không biết xấu hổ!”
Bùi Nguyên Minh liền nghẹn lời, cảm thấy dờ khóc dở cười, như thế nào vợ anh lại ngoại tình với anh? Việc này căn bản có giải thích họ cũng không hiểu!
Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương thay đồi, cô sợ Bùi Nguyên Minh nói ra những lời trong suy nghĩ, liền vội vàng kéo anh rời khỏi phòng.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, nhất định ba mẹ sẽ buộc hai người bọn họ ly hôn.
Cho đến tận buổi chiều ngày hôm sau, Trịnh Khánh Vân mới gọi điện thoại cho Trịnh Tuấn.
Nói rằng ba mẹ cô ta đã hết giận, bảo bọn họ phải đến gặp hai người họ để xin lỗi.
Tuy nhiên phải chờ đến khi cuộc khảo sát quân đội kết thúc, hiện tại bọn họ không muốn nhắc đến tên rác rưởi Bùi Nguyên Minh nữa.
Trịnh Tuấn nghe thấy vậy thì chỉ biết thở dài!
Đồng thời, ông ta cũng gọi điện thoại cho Bùi Nguyên Minh, bắt anh phải đến gặp Lữ Lâm và Thanh Nhã để xin lỗi, nếu không nhất định ông ta sẽ bắt anh và Trịnh Tuyết Dương ly hôn.
Bùi Nguyên Minh cũng đồng ý.
Hôm sau.
Chính là ngày diễn ra buổi khảo sát quân đội.
Sáng sớm Đường Nhân Đồ đã gọi điện cho Bùi Nguyên Minh, hỏi anh có cùng đi xem cuộc khảo sát quân đội của doanh trại Quý Đức hay không.
Kết quả là anh lại bị mắng.
Ngay cả Trịnh Tuyết Dương cũng mắng Bùi Nguyên Minh vài câu, khiến anh không còn hứng thú nữa.
Một bên khác.
Quân khu ở Đà Nẵng phái người lái xe riêng đến đón Ngụy Thanh, dù sao danh tiếng của anh ta ở trong quân đội Kim Lăng cũng rất lớn, quân đội Đà Nẵng cũng xem trọng anh ta, cảm thấy anh ta có khả năng lớn sẽ được vào Quý Đức.
Mà Trịnh Khánh Vân, Lữ Lâm và Thanh Nhã cũng ngồi cùng xe với anh ta.
Cho dù Thanh Nhã xuất thân từ một dòng họ có điều kiện, nhưng giờ phút này cũng có vài phần hưng phấn.
Dù sao có người ở trong quân đội đến đón thật sự rất hãnh diện!