Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: "Không sao, có tôi ở đây, sớm muộn gì Vũ Thành này cũng là của Hàn Thâm anh."
"Chỉ là anh phải cho tôi thấy giá trị của mình, phải không?"
"Tuy rằng Bùi Nguyên Minh tôi, có thể tùy tiện nâng đỡ một người, nhưng không thể đi nâng đỡ một kẻ vô dụng, đúng không?"
Nghe thấy lời nói nói lãnh đạm của Bùi Nguyên Minh, trong lòng Hàn Thâm kích động đến run lên.
Anh ta đã tận mắt chứng kiến thân thủ của Bùi Nguyên Minh, nếu vị này thực sự đồng ý nâng đỡ mình thượng vị.
Như vậy, nói không chừng sau này sáu băng nhóm lớn ở Vũ Thành sẽ phải nghe theo băng Đầu Búa.
Nghĩ như vậy, Hàn Thâm liền trở nên phấn chấn.
"Được rồi, nếu vị đứng thứ hai của sở cảnh sát Vũ Thành kia vẫn chưa đến."
"Anh tốt hơn hết nên nắm lấy cơ hội nói cho tôi biết người này là ai?"
Bùi Nguyên Minh ra hiệu cho Tần Ý Hàm đổi cho mình một ấm trà, sau đó thoải mái dựa vào ghế Thái Sư, lười biếng cất tiếng nói.
Nhìn thấy Bùi Nguyễn Minh không tức giận, Hàn Thâm cung kính nói: "Cậu Bùi, người đứng thứ hai của Sở Cảnh sát Vũ Thành tên là Hùng Kinh Vũ..."
"Nhà họ Hùng? Họ hàng của nhà họ Long? Thân thích của Hùng Nguyên Hóa" Bùi Nguyên, Minh hứng thú nói.
"Đúng vậy, Hùng Kinh Vũ chính là chủ của Hùng Nguyên Hóa."
"Mặc dù nhà họ Hùng không phải là một gia tộc bậc nhất, nhưng bởi vì có quan hệ với nhà họ Long, nên ở Vũ Thành cũng tuyệt đối là một gia đình giàu có quyền lực"
"Hơn nữa, bởi vì có thân phận là họ hàng của nhà họ Long, nên Hùng Kinh Vũ ở trong giới quan chức rất kiêu ngạo chuyên quyền"
"Có người nói ngay cả người đứng đầu Sở cảnh sát Vũ Thành cũng phải bán cho ông ta ba phần mặt mũi."
"Tổi qua tôi thông qua mối quan hệ với Hùng Nguyên Hóa tìm được ông ta".
"Nhưng sau khi nghe tôi nói về chuyện của hai vị nữ sĩ, Hùng Kinh Vũ không đưa cho tôi câu trả lời chính xác, mà nói rằng hôm nay ông ta sẽ nói chuyện trực tiếp với cậu Bùi."
"Nói chuyện?"
Bùi Nguyên Minh bật cười, ý cười mang theo vẻ thú vị.
"E rằng vị Hùng Kinh Vũ này không chỉ đến để trò chuyện với tôi."
"Mà là muốn nhìn xem người có thể khiến Hàn Thâm anh ra mặt có bao nhiêu phân lượng, sau đó sẽ xem xét có phải để ý đến mặt mũi của tôi không?"
"Còn nhà họ Long, đoán chừng cũng đang định mượn tay ông ta để thăm dò thân phận của tôi đi?"
"Nếu như thấy rằng tôi có thể bắt nạt được, một Hùng Kinh Vũ là có thể bóp chết tôi rồi nhỉ?"
Nói đến đây, Bùi Nguyên Minh cười thầm nói: "Hàn Thâm, anh thật là không phục hậu rồi."
tát bay anh".
Vẻ mặt Hàn Thâm xấu hổ, nói: "Cậu Bùi, chuyện này nếu người khác không hỏi, tôi cũng không biết phải nói thế nào...".
"Nhưng ngài vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn."
"Dù gì thì Hùng Kinh Vũ cũng là thành viên của chính phủ, khác với tôi."
"Hơn nữa, nhà họ Hùng ăn sâu bén rễ, có mối quan hệ rất rộng ở Vũ Thành."
"Nếu không cẩn thận đắc tội Hùng Kinh Vũ, nói không chừng sẽ đắc tội toàn bộ giới thượng lưu ở Vũ Thành"
"Rất phiền phức..."
"Không phiền phức."
Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lãnh đạm, ánh mắt lạnh lùng.
"Hùng Kinh Vũ này nếu biết làm người, tôi đương nhiên sẽ cho ông ta thể diện"
"Nếu không biết làm người, tôi không ngại tát bay ông ta"
Hàn Thâm không nói nên lời, anh ta phải thừa nhận rằng chủ nhân của mình đủ bá đạo.