"Nếu mày thức thời, đêm nay cút được bao xa thì cút bấy xa cho tao!"
"Cái gọi là đánh cược cũng dừng tại đây!"
"Thả tạo đi, tạo có thể suy xét đến việc hủy bỏ hôn ước với Bùi Diễm Lan!"
"Sau đó chúng mày lại để tứ đại gia tộc đỉnh cấp đưa một nửa tài sản đến cửa nhà tạo, chuyển sòng bài giải trí Thủ Đô sang danh nghĩa của tao! Tao có thể suy xét không giết con cháu của bọn họ!".
"Đây là nhượng bộ lớn nhất tạo cho mày!" Biểu tình Lý Liên Kiệt lạnh lẽo, gằn từng chữ nhắc nhở Bùi Nguyên Minh.
"Nể tình mày thắng, tạo cho mày một cơ hội."
"Bằng không, đừng trách tạo không cho Bùi Nguyễn Minh mày mặt mũi"
Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn Lý Liên Kiệt, lạnh nhạt đáp: "Hủy bỏ hôn ước cũng được, xóa hết ân oán cũng thế".
"Đây đều là thỏa thuận đánh cược giấy trắng mực đen".
"Ngoại trừ giấy tờ này ra, toàn bộ quá trình của chúng ta đều có ghi âm, ghi hình" "Nếu anh đã thua, mấy chuyện này là phải nhận, phải thực hiện"
"Hiện tại anh chẳng những không thực hiện, còn dựa vào những thứ này cò kè mặc cả với tôi."
"Lý Liên Kiệt, rốt cuộc là đầu anh bị úng nước hay một chút lễ nghĩa liêm sỉ cũng không còn?"
"A, đúng rồi, tôi quên mất, anh là một kẻ quên cả nguồn cội thì trong lòng làm gì có lễ nghĩa liêm sỉ chứ!"
"Mà đế quốc Ba Tư các người cũng luôn là lợi ích mới quan trọng nhất, lật mặt nhanh hơn lật sách với anh hẳn là chuyện thường ngày nhỉ?"
"Chẳng qua, gặp những người khác ấy mà, anh có thể không nhận ván cược này."
"Nhưng gặp phải tôi, anh không nhận cũng phải nhận"
"Đừng nói là anh, ngay cả Nữ vương của đế quốc Ba Tư các người đến thì ván cược lần này các người cũng không bằng được."
"Anh ngoan ngoãn thực hiện ước định, tôi có thể cho anh một lần thoải mái"
"Bằng không anh sẽ mất đi tất cả tôn nghiêm, đến một con chó cũng không bằng".
Bùi Nguyên Minh gằn từng chữ, đồng thời mặt không cảm xúc tiến lên từng bước, đi đến trước đám người, híp mắt nhìn một bọn Lý Liên Kiệt.
"Bùi Nguyên Minh, ân oán giữa Lý thiểu chủ và Las Vegas có thể xí xóa hết, hôn ước với Bùi Diễm Lan cũng có thể hủy bỏ, lợi nhuận của toàn bộ sòng bài giải trí Thủ Đô có thể cho cậu hết, những cái này đều không thành vấn đề..."
Bùi Cửu Thiên đột nhiên ngẩng đầu nhìn Bùi Nguyên Minh, chậm rãi mở miệng.
"Tôi sẽ dốc toàn bộ năng lực để Lý thiếu chủ thực hiện tất cả chuyện này!"
"Ngoại trừ những chuyện này, tôi còn sẽ để Lý thiếu chủ lấy ra mấy chục ngàn tỷ chi trả toàn bộ chi phí cho nhóm trọng tài và các khoản khác."
"Tôi tự mình cho cậu ba mươi lăm ngàn tỷ, coi như phí bồi thường tổn thất tinh thần"
"Yêu cầu của tôi chỉ có một, để Lý thiểu chủ đi, thế nào?"
"Hơn nữa, chỉ cần cậu đáp ứng coi như Bùi Cửu Thiên tôi, Bùi Môn Cảng thành và Las Vegas nợ cậu một ân tình, thế nào?"
Rõ ràng là đối với Bùi Cửu Thiên, chỉ cần không để Lý Liên Kiệt chết dù có để anh ta thiệt hại lớn thì coi như mục đích đêm nay của anh ta đã đạt được rồi.
Cho nên với tính cách của Bùi Cửu Thiên, hiện tại cũng cam tâm tình nguyện xuống nước, cầu xin Bùi Nguyên Minh giơ cao đánh khẽ.
"Thế nào? Bùi Cửu Thiên, anh đang ra điều kiện với tôi?"
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.
"Thứ nhất, tôi không thiếu tiền, cũng không thiếu ba mươi lăm ngàn tỷ này của anh."
"Thứ hai, ở chỗ tôi Bùi Cửu Thiên anh không có trọng lượng"
"Thứ ba, Bùi Cửu Thiên anh cũng không đại diện cho Bùi Môn Cảng thành và Las Vegas được."
"Giết chết Lý Liên Kiệt anh mới càng xuôi chèo mát mái, đúng không?"
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, thọc cho Bùi Cửu Thiên một dao.
Anh ngược lại muốn nhìn xem, tình anh em kết nghĩa này rốt cuộc sâu cỡ nào, dày cỡ nào.
- -----------------.