Bùi Lệ Thu nhìn Bùi Văn Thành bằng ánh mắt lạnh lùng, phải mất một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: "Anh cả, ý của anh là tổn thất lần này của anh đều là do lỗi của em và Cửu Thiên sao?”
sao?”
“Bởi vì chúng tôi không có cách nào để cung cấp tài liệu chính xác, vì vậy mới khiến cho anh chịu tổn thất lớn đến như vậy
Bùi Văn Thành lạnh lùng nói: “Em năm, anh không hề có ý như vậy".
“Anh chỉ muốn nói là nếu như có được tài liệu chính xác thì ván này chưa chắc chúng ta sẽ thua”.
“Nhưng sự việc đã như vậy rồi, có trách ai cũng không còn tác dụng nữa”.
“Muốn trách chỉ có thể trách cái tên khốn họ Bùi nham hiểm độc ác, cũng nên trách cái con nhỏ khốn nạn Bùi Diễm Lan, vậy mà lại thông đồng với người ngoài, cấu hết người ngoài đối phó với chúng ta!”
“Ba, sự việc lần này đều là lỗi của con”.
Đến lúc này, người luôn luôn giữ im lặng như Bùi Cửu Thiên cuối cùng cũng lên tiếng, anh ấy đi đến trước mặt Bùi Văn Thành, khẽ cuối người xuống: “Là con đã đánh giá thấp Bùi Nguyên Minh cũng đánh giá thấp Bùi Diễm Lan”.
“Vốn dĩ co nghĩ rằng loại con gái đánh đánh giết giết người như Bùi Diễm Lan, tham gia vào tập đoàn tài chính Cảng Thành và Las Vegas, vẫn là một con cờ cho chúng ta tuỳ ý điều khiển”.
“Nhưng sự thật hoàn toàn không giống như con dự tính”.
Một giây ngẫm lại
“Không cần biết là Bùi Nguyên Minh hay là Bùi Diễm Lan đều không dễ dàng đối phó đâu!”
"Tôi biết là những người lớn trong nhà anh bây giờ trong lòng đều tức giận, nhưng mà tôi cảm thấy anh và chị dâu hai người không nên có bất kì mâu thuẫn nào”.
Tất cả những lỗi sai đều là lỗi của Bùi Nguyên Minh và Bùi Diễm Lan”.
“Cũng là lỗi của Bùi Cửu Thiên con”.
"Nhưng mà bây giờ ưu tiên hàng đầu của chúng ta không phải là truy cứu trách nghiệm mà là nghĩ cách giải quyết mối đe dọa của Bùi Diễm Lan”.
"Nếu như tiếp tục để cho danh tiếng và năng lượng của Bùi Diễm Lan ngày càng phát triển mà nói, tôi sợ đến lúc tiệc mừng thọ của bà cụ thì mọi thứ sẽ có thay đổi”.
Nghe thấy những lời này, vẻ mặt của Bùi Văn Thành và Bùi Lệ Thu đều nghệch ra.
Đối với hai người họ mà nói, hiện nay bất kì chuyện gì cũng không quan trọng, quan trọng nhất chính là Bùi Cửu Thiên có thể nhận chức vào đúng ngày mừng thọ của bà cụ.
Nhưng mà hiện nay do sự vùng dậy của Bùi Diễm Lan đã dường như đe doạ đến vị trí của Bùi Cửu Thiên.
Điểm này mới là phức tạp nhất.
Bùi Văn Thành nheo mắt nhìn đứa con trai ưu tú của mình, nó dường như sẽ trở thành người đầu tiên đứng đầu hai tập đoàn tài chính Cảng Thành và Las Vegas, một lúc sau ông trầm giọng nói: “Cửu Thiên, con có phải là nghĩ ra cách rồi à”.
“Đừng ngại nói ra, xem thử xem có năng lực để thực hiện không?”
Bùi Cửu Thiên mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Thật ra không được tính là đã nghĩ ra cách, chỉ là một đề xuất nhỏ thôi”.
“Nếu như con nhớ không lầm, đứa con gái nuôi này của chú tư, nhiều năm trước chắc là đã có đính ước với một anh trai nhà họ Lý lưu lạc ở nước ngoài?”.
“Cái anh trai này, bởi vì bị người trong nhà họ Lý cắt đứt liên hệ, nên nhiều năm nay đã lưu lạc tại đất nước mà mặt trời chưa | bao giờ lặn”.
“Nhưng mà con nghe nói anh ấy sống ở nước Anh rất tốt, anh không chỉ gây dựng được một công ty gia đình lớn mà còn được phong tước kỵ sĩ, được hoàng gia Anh coi trọng”.
“Mọi người nói xem, nếu như anh trai họ Lý này biết được vợ chưa cưới của mình với một tên khốn không rõ lai lịch trong nước bên nhau”.
"Anh ấy có khi nào sẽ anh dũng trở về không?”
"Tên nhóc nhà họ Lý lưu lạc bên ngoài mà con nói có phải là Lý Kiệt Tổn không?”
Sau khi Bùi Lệ Thu suy nghĩ một lúc về điều đó, trên mặt cô dường như hiện ra biểu cảm thấm sâu.
“Không sai, từng là anh tự đứng đầu thành phố Cảng Thành, nam tước của tập đoàn Anh ngày nay, phó chỉ huy của kỵ sĩ Khốt Điện, cậu con trai của nhà họ Lý, Lý Kiệt Tốn”.
“Nếu anh ta anh dũng trở về cưới cô vợ năm đó của mình”.
“Vậy thì cô em gái Bùi Diễm Lan của con, còn có tư cách gì để lên chức Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas?”
“Huống hồ con gái gả đi lấy chồng chính là giọt nước tràn ly!”
- -----------------.