"Đầu tiên, bắt đầu từ hôm nay, Bùi vệ sẽ đổi chủ, người phụ trách ban đầu, Bùi Cửu Phong, sẽ được giải đến chấp pháp đường của Bùi môn để thẩm vấn."
"Thứ hai, liệt biệt thự hoa viên của Bùi môn vào khu cẩm, nếu không có lệnh của tôi, bất cứ người nào dám vào, giết chết không tha".
"Thứ ba, Bùi Nguyên Minh thân là đường chủ chấp pháp đường Long Môn, thân phận tôn quý, Từ giờ phút này, anh ta là khách quý của tôi, thân phận của anh ta cũng sẽ ngang hàng với tôi ở Cảng Đổ"
"Bất cứ ai xúc phạm Bùi Nguyên Minh, giống như xúc phạm Bùi Văn Cẩn này"
"Giết không tha!"
Nói xong lời này, ánh mắt Bùi Văn Cẩn hướng về phía Bùi Nguyên Minh, dường như có một chút cảm kích nhàn nhạt lóe lên.
Bùi Nguyên Minh nhìn Bùi Văn Cẩn đầy ẩn ý, mới mỉm cười nói: "Cảm ơn sự yêu quý của môn chủ"
Bùi Nguyên Minh tin rằng môn chủ Bùi môn này chắc chắn biết rõ những chuyện anh ta đã làm ở Cảng Thành trong những ngày qua.
Rõ ràng, ông ta còn coi anh như một vị khách quý, chuyện này kỳ thực đã thể hiện rõ thái độ của ông ta.
Người phụ nữ tên Tạ Băng cầm ô cho ông ta, cũng ngạc nhiên liếc nhìn Bùi Nguyên Minh.
Rõ ràng là cô ta đang không hiểu, người đàn ông trông có vẻ bình thường nhưng cũng có chút quyến rũ này, có chỗ nào mà Bùi môn chủ phải coi trọng như vậy.
Tuy nhiên, trước giờ cô ta vẫn luôn kỷ luật nghiêm minh, lúc này cũng không có nói nhiều, mà là nghiêng người nói: "Vâng!"
Nhưng Bùi Cửu Phong vừa nghe thấy ba chữ "chấp pháp đường" thì lập tức run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt nói: "Chú tư, cháu là cháu ruột của chú!"
"Cháu vẫn luôn trung thành với chú, chú không thể đối xử như thế với cháu!"
"Chú tư!"
Bùi Văn Cẩn thờ ơ đi vào sâu trong biệt thự hoa viên, vờ như không nghe thấy
Còn Tạ Băng thì hờ hững vẫy tay, ngay sau đó liền nhìn thấy một vài thân vệ giữ lấy Bùi Cửu Phong rồi trực tiếp đưa anh ta vào khoang trực thăng.
Cuộc xung đột này tối nay.
Bùi Cửu Phong mất quyền lực và Bùi Vân Phi kế vị, chắc chắn sẽ gây ra một làn sóng dữ dội cho Bùi môn.
Còn Bùi Nguyên Minh cũng chính thức xuất hiện trên sàn đấu lớn của Hai thành Cảng Đồ, trở thành một trong những nhân vật chính.
Là khách quý của môn chủ, thân phận vô cùng cao quý, kẻ nào dám xúc phạm sẽ sẽ giết chết không tha!
Có thể nói, từ giờ phút này, trong mắt rất nhiều người, Bùi Nguyên Minh đã từ một người nhỏ bé trở thành một ngôi sao sáng ôm đùi Bùi Văn Cẩn.
Bùi Văn Cần bước lên lầu ba của biệt thự hoa viên, trước cửa phòng của vợ chồng ông ta.
Nhìn cánh cửa đóng chặt, ông ta do dự một lúc rồi mới từ từ đẩy nó ra.
Vốn dĩ trong nhận thức của Bùi Văn Cẩn, Đường Lan Nhã mấy năm nay có vấn đề thần kinh, nói không chừng sẽ vì chuyện tối này mà mặt mày biến sắc, ông ta đã chuẩn bị lựa lời an ủi rồi.
Nhưng ngay lúc bước vào, ông ta liều thấy người phụ nữ của mình đang đứng bên cửa sổ, tay cầm ly cà phê nhìn ngắm cảnh | biển êm đềm.
Có vẻ như những gì xảy ra bên ngoài không liên quan gì đến bà ta, như thể bà ta đã kiểm soát mọi thứ rồi.
Bùi Văn Cẩn đột nhiên cảm thấy trước mắt có chút mơ hồ, dường như lần đầu nhìn thấy, đại tiểu thư của Đường môn cũng có thể bình tĩnh điềm nhiên như vậy.
Đây là lý do khiến ông ta yêu bà ta ngay từ cái nhìn đầu tiên và sau đó không ngừng theo đuổi.
Chỉ là sau khi kết hôn, hạnh phúc của cả hai chẳng kéo dài được bao lâu, đứa con khó khăn lắm mới cầu được cuối cùng cũng chết yểu chưa đầy một tháng.
Kể từ ngày đó, không có một hạnh phúc và sức sống nào trong ngôi nhà này.
Và cũng kể từ ngày đó, Đường Lan Nhã giống như biến thành một cổ xác sống biết đi.
Nhưng trông Đường Lan Nha hôm nay lại giống người sống hơn, cho nên Bùi Văn Cẩn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
"Lan Nhã, bà không sao chứ?"
"Là tôi về muộn."
Không biết có bao nhiêu ý nghĩ lóe lên trong đầu, lúc này Bùi Văn Cần bước lên phía trước, chạm vào đầu Đường Lân Nhã, dịu dàng nói.
- -----------------.