“Thánh nữ sự Phi Tiên, đạo quận Ngũ Mai.”
Bùi nguyên Minh cúi đầu suy nghĩ, chỉ cần nghe danh xưng cùng tên đã biết người phụ nữ này có lại lịch bất phàm đến mức nào rồi.
Thôi Nhã Tuyết bỗng dưng thay đổi đề tài, thấp giọng nói nhỏ.
“Được rồi, không nhắc đến những chuyện lông gà vỏ tỏi khác nữa.
Hiện tại, nói về vấn đề giữa chúng ta đi.”
“Hai người chúng ta?”.
Bùi Nguyễn Minh nghiêng đầu, vẫn chưa nắm bắt kịp ý tứ trong lời nói.
Thôi Nhã Tuyết lộ ra vẻ ngượng ngùng, vừa khởi động xe vừa giải thích
“Sau khi anh rời đi, tôi suy nghĩ rất lâu về chuyện làm thế nào để nhà họ Thôi triệt để đứng chung trên một con thuyền với anh, đồng thời để anh cảm thấy yên tâm về mọi người.
Cuối cùng, tôi đã đưa ra được biện pháp khả thi nhất.”
“Biện pháp gì?”
“Tôi đã cẩn thận phân tích trên mọi khía cạnh, vì lợi ích mà kết thành đồng minh thì chắc chắn sẽ vì lợi ích mà chia năm xẻ bảy.
Ngoài ra, liên minh dựa trên giá trị vũ lực, càng không ổn thỏa.
Bởi vì hiện tại nhà họ Thôi có thể hướng về anh, thể hiện lòng tận trung.
Nhưng điều đáng sợ nhất chính là sẽ có một ngày anh không cần chúng tôi nữa.
Hoặc tệ hơn, nhà họ Thôi làm loạn, quy phục dưới trướng kẻ mạnh hơn!”
Bùi Nguyễn Minh vuốt cằm, những điều mà Thôi Nhã Tuyết phân tích hoàn toàn hợp lý.
Cô điều hướng xe rời khỏi khu biệt thự, chạy về phía tây, hạ kính chắn gió xuống để không khí bên ngoài thổi vào, khiến đầu óc thêm phần tỉnh táo.
“Vậy cho nên, anh quen tôi đi.
Tôi sẽ trở thành tình nhân bí mật của anh” “Cô nói cái gì?”
Bùi Nguyên Minh sửng sốt, tình huống đột ngột rẽ hướng như vậy làm cho anh không kịp trở tay phòng bị.
Gương mặt Thôi Nhã Tuyết lộ ra vẻ ngượng ngùng, khóe mi ướt át.
“Trên thế gian này, đáng tin nhất chính là mối quan hệ được bồi dưỡng bằng tình cảm.
Chỉ cần tôi trở thành người của anh thì chắc chắn anh có thể hoàn toàn tin tưởng người nhà họ Thôi rồi.
Nếu như đồng ý, đêm nay tôi sẽ..”
Phụt!
Bùi Nguyên Minh giật mình đến mức phun cả nước vừa uống vào ra bên ngoài, hành động này trong vô thức khiển Thôi Nhã Tuyết lạng tay lái, xe nhất thời chếch về một phía.
Mà cùng lúc đó, chếch về phía ngọn núi, hơn ba mũi tên phóng từ trên cao xuống, ghim thẳng vào lòng đất.
Nếu như Thôi Nhã Tuyết không kịp thời phanh xe thifawts hẳn mũi tên này đã sớm cắm vào người cô rồi.
Bùi Nguyên Minh nhanh chóng phản ứng, không ngờ thời buổi này rồi còn có người sử dụng loại vũ khí giống như vậy.
“Cung thủ sao?”
Anh nhanh chóng nhào qua ôm lấy Thôi Nhã Tuyết vào lòng, không hề quan tâm đến chuyện, nam nữ cần phải giữ khoảng cách.
Mùi hương cơ thể nhàn nhạt vấn vít quanh cánh mũi nhưng Bùi Nguyễn Minh hoàn toàn không có thời gian cảm thụ những việc này, cúi đầu quát khẽ.
“Nhanh chóng tăng ga đi!”
Thôi Nhã Tuyết nhấn chân ga, Bùi Nguyên Minh ôm chặt cô, điều khiển xe thoát ra khỏi khu vực nguy hiểm.
Làn mưa tên lần thuwsh ai trút xuống, chuẩn xác nhắm vào chiếc Ferrari.
Nhưng Bùi Nguyên Minh đã kịp thời xoay vô lăng, tránh đi trận tập kích kinh hoàng này.
Xe vừa ngoặt, liền tiến vào góc núi chết.
- -----------------
.