Giải quyết xong mọi chuyện, Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không có ý định tiếp tục ở lại.
Tô Phúc Lâm lẫn sự Tuệ Lan, anh chẳng hề quan tâm.
Lấy tính cách Hòa Thanh Phong mà nói, nhất định ông ta sẽ bắt bọn họ phải trả cái giá thật đắt.
Huống hồ, Bùi Nguyên Minh vừa nhìn liền đoán ra hai người bọn họ làm việc này tám phần mười là vì Bùi Cửu Thiên.
Bất kể đối phương may mắn sống sót hay bị Hòa Thanh Phong giết chết thì ắt hẳn đều sẽ gieo vào lòng Đổ Vương và Bùi Cửu thiên cái gai khó mà nhổ bỏ.
Bùi Nguyên Minh không hề muốn hỗ trợ nhổ bỏ giúp mà ngược lại còn chuẩn bị khiến gai ghim thật sâu.
Thời điểm rời đi, đã gần trưa.
Thôi Nhã Tuyết chờ Bùi Nguyên minh mãi mà không thấy, tự mình lái Ferrari đến ngay cửa chờ sẵn.
Âm khí hoàn toàn tiêu biến, dưới ánh nắng ấm áp lại trở về dáng vẻ một căn biệt thự hoàn hảo.
Híp mắt nhìn xung quanh, đối phương cúi đầu, lộ ra nụ cười xinh đẹp.
“Cậu Bùi quả nhiên cao tay.
Căn cứ vào thông tin thu thập được, kẻ giật dây là Sự Tuệ Lan và người làm theo mệnh lệnh tên Tô Phúc Lâm.
Mục đích của bọn họ vô cùng đơn giản, giết chết Hòa Thanh Phong, chấp chưởng khu vực thuộc về Đổ Vương”
“Dẫu sao nhà họ Hòa trong tay đang có hơn ba khối bà, nếu như sự Tuệ Lan có thể thay Bùi Cửu Thiên thuyết phục hoặc đánh đổ nhà họ Hòa, vậy thì anh ta chắc chắn sẽ không cần lo lắng về phương diện tiền bạc nữa rồi”.
“Thật sự là Bùi Cửu Thiên? Cô nói chuyện này do sự Tuệ Lan thay Bùi Cửu Thiên làm, chứng cứ đâu? Hơn nữa sự Tuệ Lan là người thuộc đạo quan Ngũ Mai, địa vị như vậy cần gì phải bán mạng cho Bùi Cửu Thiên?”.
Bùi Nguyên Minh mở cửa xe bước lên, cúi đầu suy nghĩ.
Thôi Nhã Tuyết bật cười, gương mặt vốn dĩ lạnh lùng hiện tại lại như đóa hoa xinh đẹp.
“Sự Tuệ Lan dù gì cũng là phụ nữ, hơn nữa còn ở đạo quận Ngũ Mai, nơi quanh năm thanh tịnh, chỉ có tu hành, không màng đến thất tình lục dục.
Vậy mà vừa đến Cảng Thành liền gặp được người xuất sắc như Bùi Cửu Thiên, sự Tuệ Lan rơi vào lưới tình không phải là chuyện rất bình thường hay sao?”
“Ý của cô là Bùi Cửu Thiên cố tình dùng nhan sắc để quyến rũ phụ nữ?”
Bùi Nguyễn Minh nhíu mày, cảm thấy khó hiểu.
Thôi Nhã Tuyết chống cằm, sau đó dùng điện thoại tìm hình đối phương phóng to lên, chuyển qua cho Bùi Nguyên Mình.
“Dù sao thì, anh ta hoàn toàn đủ tư cách làm điều đó!”.
Bùi Nguyễn Minh mở điện thoại, trong ảnh là bối cảnh Cảng Thành, đại hội Yên Hoa.
Sư Tuệ Lan ngả đầu vào vai một chàng trai dáng dấp cao lớn, gương mặt góc cạnh, đầu mày đuôi mắt cô đều lộ ra vẻ si mê, khóe môi giương cao hạnh phúc..
“Nhan sắc như vậy mà có thể hấp dẫn được sự Tuệ Lan sao?” “Nếu thêm vào cả vị trí bà chủ Long Điện thì sao?”
Bùi Nguyên Minh sửng sốt, trầm mặc cúi đầu.
Phải thừa nhận, Bùi Cửu Thiên hoàn toàn có thể vì mục đích mà bất chấp đủ mọi loại thủ đoạn.
Không chỉ độc ác với người ngoài mà còn tàn nhẫn với chính bản thân.
Ngay cả vị trí bà chủ cũng có thể lấy ra làm vật giao dịch, quả thật đủ quyết tuyệt!
Bất qua tôi cảm thấy tính cách Bùi Cửu Thiên như vậy, sự Tuệ Lan không ngồi lên được vị trí bà chủ đầu.
Sự Tuệ lan thân thủ tốt, địa vị cao nhưng bất quá chỉ là đệ tử bình thường trong đạo quan Ngũ Mai thôi, không đáng để Bùi Cửu Thiên trả cái giá đắt như vậy.
Đối phương cùng lắm chỉ đùa bỡn tình cảm và lợi dụng để làm việc mà thôi.
E rằng chỉ có Thánh nữ sự Phi Tiên mới thật sự là mục tiêu của anh ta”
- -----------------
.