Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nhưng anh thật sự không hiểu y thuật và dược lý.
Có điều là, tình hình anh nói ra giống y như kết quả giáo sư Bác kiểm tra ra.
Dựa theo phân tích của giáo sư Bác, Kim Tuyết Ngọc cùng lắm chỉ còn một ngày.
Đến bước này, Uông Vĩ Thành đã tin tưởng Kim Tuyết Ngọc không phải sinh bệnh, mà là tẩu hỏa nhập ma như lời Bùi Nguyên Minh nói.
Nguyên lý của hai thứ này không giống nhau, muốn dùng thủ đoạn của y học giải quyết tình hình của Kim Tuyết Ngọc, chỉ sợ là chuyện không có khả năng.
Vừa nghĩ tới đây, Uông Vĩ Thành hít sâu một hơi, nói: “Cậu Bùi, cậu có thể biết tình hình của Kim Tuyết Ngọc, như vậy không biết cậu có thể cứu cô ấy không?”
“Chuyện nhỏ.”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.
“Vẫn là câu nói kia, chỉ cân ông đồng ý với điều kiện tôi đề ra, tôi sẽ cứu người”
“Thứ nhất, cho Linh Đan và mẹ cô ấy một câu trả lời thỏa đáng, một chân tướng.”
“Thứ hai, để Linh Đan lên làm tổng giám đốc”
“Chỉ cân ông đồng ý với điều kiện của tôi, tiên của ông tôi không cần một đồng, bây giờ sẽ ra tay cứu người.”
“Nếu ông không đồng ý, vậy thì rất xin lỗi, ông mời cao nhân khác đi”
Mí mắt Uông Linh Đan giật giật, bởi vì cô ta nhìn ra được trên mặt ba mình đã mưa dầm dày đặc, sợ ông ta giận dữ lần nữa.
“Được, tôi đồng ý với cậu”
Uông Vĩ Thành nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh một cái, trải qua cả đêm, ông ta đã sớm chuẩn bị đầy đủ.
Lúc này ông ta ra hiệu bảng tay, chỉ thấy Lữ Nhược Yên cầm một phần văn kiện tới.
“Đây là văn kiện bố nhiệm, từ giờ trở đi, Linh Đan sẽ là tổng giám đốc của tập đoàn nhà họ Uông, phụ trách tất cả nghiệp vụ hàng ngày”
“Trừ khi con bé phạm phải sai lâm lớn, nếu không hội đồng quản trị sẽ không làm gì được con bé."
“Nhưng trong tay con bé vốn có ba mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn nhà họ Uông, cộng thêm vị trí tổng giám đốc, tôi nghĩ phải coi năng lực của con bé, mới có thể đảm nhiệm”
Lúc Uông Vĩ Thành nói những lời này, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Cho đến bây giờ ông ta vẫn không nghĩ tới người lên nắm quyên sẽ là Uông Linh Đan, nhưng hiện giờ vì Kim Tuyết Ngọc, ông ta không thể không lấy vị trí quan trọng này ra.
Mà với thông minh của Uông Linh Đan, một khi cho cô ta thời gian nhất định nằm tập đoàn trong tay, chỉ sợ khi đó Uông Vĩ Thành đều không làm gì được cô ta nữa.
Nhưng mà lúc này không có biện pháp, Uông Vĩ Thành căn bản không có lựa chọn nào khác.
Uông Linh Đan sửng sốt một lát, nhận lấy văn kiện bổ nhiệm theo bản năng, cho dù thế nào cô ta cũng không ngờ tới, mình sẽ lấy phương thức