Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 167: TIÊU THÁC KHÔNG NGỐC



Thương Mai vốn cho rằng Mộ Dung Khanh ăn tiệc buổi trưa xong lại rời đi, không ngờ hẳn tự nhiên ở lại trong đình nói chuyện thân thiết với một đám thân quyến của đại thần.

Các quý nữ tiến lên rót rượu cho hắn, gân như hơn nửa người đều dựa vào trong lòng hắn, hắn thế mà không tránh không né.

Còn nói cái gì mà không thích phụ nữ lại gân, tất cả đều là lời nói nhảm hết.

Thương Mai tức giận quay mặt đi, nói chuyện với Mộ Dung Tráng Tráng.

Vào lúc này Tiêu Thác lại tới. Hắn ta vừa vào, đám người các Trần tướng quân vội vàng xán lại gân, làm Tiêu Thác sợ ngây người.

Thương Mai giống như đang xem kịch vui, nói với Trần Loan Loan: "Loan Loan, nếu Tiêu Thác bị dọa, hôn sự này lại thất bại rồi."

Trần Loan Loan chợt nhảy dựng lên, muốn xông qua đánh đuổi các ca ca, nhưng lại sợ mình quá hung ác, dọa cho Tiêu Thác sợ.

Nàng ấy lại chọc chọc Tráng Tráng: “Công chúa, nàng đuổi đám ruồi nhặng kia đi giúp ta.”

Mộ Dung Tráng Tráng cười nói: "Các Trần tướng quân, các ngươi qua làm giúp bản cung chút chuyện đi."

Các Trần tướng quân rõ ràng không quá muốn để ý tới Tráng Tráng. Có gì làm người ta phấn chấn hơn là nói chuyện với em rể tương lai chứ?

Nhưng công chúa đã căn dặn, bọn họ dù sao cũng không tiện không qua.

Mộ Dung Tráng Tráng nhìn Mộ Dung Khanh, lại nhìn Thương Mai, cười nói với các Trần tướng quân nói: "Các ngươi đi giúp chuyển hết rượu của Nhiếp Chính vương đến phủ đệ của bản cung. Bản cung bảo đảm khi các ngươi trở về, Tiêu Thác vẫn còn ở đây. Hơn nữa, các ngươi vây quanh Tiêu Thác làm gì? Phải để cho Loan Loan nói chuyện với hắn mới phải."

Các huynh đệ Trần gia đồng thanh nói: "Đúng, công chúa nói có lý."

Loan Loan mới là nhân vật chính, nên để cho Loan Loan đi nói chuyện với Tiêu Thác.

Mộ Dung Khanh ở phòng bên kia nhìn thấy các huynh đệ Trần gia dọn sạch rượu của hắn, lập tức đẩy mấy quý nữ đang rót rượu cho

hắn ra, nhảy dựng lên: “Các ngươi làm gì vậy? Không được động vào!”

Trần đại ca nói: "Vương gia, công chúa phân phó mạt tướng chuyển hết rượu đến phủ công chúa trước."

Mộ Dung Khanh nhìn về phía Mộ Dung Tráng Tráng, Mộ Dung Tráng Tráng giơ tay: “Đều chuyển đi hết."

Mộ Dung Khanh sốt ruột: “Tạm thời đừng động tới!"

Hắn bước nhanh tới, hơi tức giận nói: "Tiểu cô cô đang đùa gì vậy? Ngài động vào rượu của bản vương làm gì chứ?”

Mộ Dung Tráng Tráng vỗ vào ghế bên cạnh: “Ta thấy ngươi bị một đám mỹ nữ vây quanh làm cho mất hết cả hồn phách, không chuyển rượu của ngươi đi, ngươi sẽ tới sao?"


DMCA.com Protection Status