Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 143: NÀNG TA NHẤT ĐỊNH SẼ TRỞ LẠI.



Hạ Oanh Nhiễm sau khi ra ngoài liền trực tiếp cùng Hạ Đoàn đến phòng Phu nhân Nguyệt Nhung.

Phu nhân Nguyệt Nhung đang khóc, thấy Hạ Oanh Nhiễm trở lại, nàng ngạc nhiên đan lẫn mừng rỡ, vội vàng lao tới: 'Oanh Nhiễm, con được thả ra rồi sao? Phụ thân con có tin con là con gái của ông ấy thật không? Ông ấy nói thế nào?"

Hạ Oanh Nhiễm nhìn chằm chằm bà ta, lạnh lùng nói: "Phụ thân đĩ nhiên tin tưởng ta là con gái của người."

"Ông ấy tin?" Trên mặt Phu nhân Nguyệt Nhung lóe lên tia vui sướng: "Vậy thì tốt, vậy thì tốt, chỉ cần ông ấy còn tin tưởng là tốt rồi, con vẫn là thái tử phi, chỉ cần con gả đến đấy rồi thì sẽ không có người dám nói ta lời ong tiếng ve."

"Vậy sao?" Hạ Oanh Nhiễm tiếp tục cười nhạt.

Phu nhân Nguyệt Nhung vẫn đắm chìm trong cực lớn trong vui sướng, hôn nhiên không phát hiện ra sự dị thường ở Hạ Oanh Nhiễm, tự nhiên nói: "Không sai, chỉ cần ông ấy còn tin tưởng, mẹ con chúng ta sẽ vẫn có cuộc sống tốt. Ta sẽ không bỏ qua cho mẹ con Liên Thị đâu, nhất định phải kiếm bọn chúng cũng phải nếm được lợi hại của ta, phải bắt bọn chúng quỳ xuống trước mặt ta câu xin tha thứ."

Hạ Oanh Nhiễm hừ một tiếng, đột nhiên biến sắc: 'Người đâu, đưa phu nhân đến nhã thất ở hậu hoa viên."

Phu nhân Nguyệt Nhung giật mình nhìn Hạ Oanh Nhiễm: "Con nói gì? Đưa ta đến hậu hoa viên?"

Hạ Oanh Nhiễm trợn mắt nhìn bà ta, đáy mắt đầy hận ý, hung tợn nói: "Không sai, bà cho là bà còn có thể lại trong nhà này được sao?

Phụ thân không đuổi bà ra khỏi phủ chẳng qua là phá lệ khai ân thôi. Bà yên tâm, có ta ở đây một ngày, tướng phủ sẽ không để bà đói đâu.

Nhưng mà nếu bà dám sanh sự gây phiền toái cho ta thì đừng trách ta không niệm tình mẹ con."

Phu nhân Nguyệt Nhung ngã ngồi ở trên ghế, mặt mũi hoảng sợ, thật sự cho là mình nghe lâm, con gái ruột thịt của bà ta lại nói những lời ác độc như vậy với bà ta được sao?

"Không, ngươi không thể đối với ta như vậy được, không có ta, ngươi chẳng qua chỉ là... Đột nhiên bà ngừng lại, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía Hạ thừa tướng đang chậm rãi bước vào.

Hạ thừa tướng ngược sáng bước vào từng bước, sau lưng là ánh mặt trời nhức mắt, khiến người ta cơ hô nhìn không rõ mặt mũi ông ta.

Hạ Oanh Nhiễm quay đầu, lấy lòng nói: "Phụ thân, sao người cũng tới vậy?"


DMCA.com Protection Status