Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 140:



Lưu thị vẫn ôm hi vọng, bởi vì, bà ta thật sự có triệu chứng của việc bị trúng độc, nhất là sau khi bước vào căn phòng thì cứ mãi mơ mơ màng màng, giống như là mất đi lí trí vậy.

Vì vậy sau khi thấy Trần Ninh đến, bà ta nhất thời động tình, không sao khống chế được.

Đại phu bước đến bắt mạch cho Lưu thị, một lúc sau, Lý đại phu lắc đầu: “Phu nhân không có triệu chứng bị trúng độc.”

Thương Mai nhếch miệng, cười lạnh, loại xuân dược này, theo dòng chảy của máu sẽ từ từ bị cơ thể hấp thụ, hơn nữa liều lượng cô cho cũng không nặng, thời gian đã trôi qua lâu như vậy, sớm đã bị cơ thể hấp thụ sạch sẽ rồi, sao có thể bắt mạch ra được nữa chứ? E là xét nghiệm máu cũng chẳng thể xét nghiệm ra được nữa.

Lưu thị nghe thấy lời đại phu nói, hét lên: “Không thể nào, sao có thể chứ?”

Bà ta đột nhiên nhảy bật lên, chỉ tay vào mặt Liên thị rồi hét: “Là ngươi, ngươi hãm hại ta.”

Liên thị không nhìn thấy gì, hoàn toàn không biết bà ta đang chỉ ai, nhưng Du ma ma lại bước lên phía trước nói: “Lại là phu nhân nhà chúng ta? Sao cứ làm sai chuyện gì đều đổ cho phu nhân chúng ta? Người của tướng phủ mấy người có phải điên hết cả rồi không? Ta vẫn luôn ở cùng với phu nhân, hơn nữa hai mắt phu nhân cũng không thấy gì, sao có thể hãm hại ngươi được?”

Lưu thị lập tức hiểu rõ, bà ta chỉ sang Du ma ma, như bừng tỉnh: “Ta đến đây, đã thấy ngươi ở đây rồi, ngươi nói Liên thị ở trong phòng đợi ta, bảo ta đi vào, là mấy người hãm hại ta, sao mấy người phải làm như vậy?”

Du ma ma lạnh lùng nói: “Đổ oan cho phu nhân, lại đổ oan cho một người làm nô tỳ như ta, nếu ta không thừa nhận, có phải còn muốn đổ oan cho chủ tử của nô tỳ là hoàng hậu nương nương không?”

“Không đúng.” Thôi thái phi lập tức ngẩng đầu lên nhìn: “Ngươi luôn nói là ngươi ở cùng phu nhân, sao nha đầu kia lại nói nàng ta luôn ở cùng phu nhân, còn nói phu nhân và Trần Ninh ở cùng nhau, sai nàng ta trở về lấy quần áo!”

Du ma ma nói: “Điều này thì nô tỳ không biết, hôm nay nô tỳ luôn ở cùng phu nhân, lúc đại tiểu thư ra ngoài đã dặn dò, mắt của phu nhân không tốt, đi đâu cũng không thể tách người ra, hơn nữa lão phu nhân lại không cho phép phu nhân đi đến trước hoa viên, vì vậy nô tỳ luôn đi theo không rời nửa bước.”

Du ma ma nói xong, lại lạnh nhạt nhìn sang Thùy Nga: “Còn về Thùy Nga, sáng sớm nay đã không thấy đâu rồi, nàng ta luôn cảm thấy ở Hạ Chí Uyển hầu hạ phu nhân không có tương lai, đã rất nhiều lần đề xuất với quản gia để điều nàng ta đi rồi.”

Những lời tưởng như vô ý mà cố ý của Du ma ma đều là có mục đích, người trong sạch đương nhiên là hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

Lão thái quân chán ghét nhìn lão phu nhân và Hạ thừa tướng, gần đây tướng phủ “nổi bật lên” như vậy chính là bởi vì nhiều kẻ tâm cơ, quỷ kế đa đoan, tướng phủ không có con cháu xuất chúng nên muốn trèo cao nịnh bợ thái tử, vô liêm sỉ ép Hạ Thương Mai gả thay, thất bại xong còn thẹn quá hóa giận làm ra nhiều chuyện như vậy.

Thật ra nguyên do của mọi thứ đều là vì vinh hoa phú quý.

Tính qua tính lại, cuối cùng lại bê đá đập vào chân mình.

Nếu như đoán không sai, người phản kích lại kia, chắc chắn không chỉ chuẩn bị một chút trò như vậy, nhưng mà, có lẽ người ngoài không nhìn thấy điều này.


DMCA.com Protection Status