Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3862





Chương 3983:

Sự việc ở nơi này không được giải quyết càng sớm càng tốt thì không ai có thể yên tâm sống được. Nhưng đây không phải là chuyện anh muốn giải quyết liền có thể giải quyết ngay lập tức. Vấn đề rất phức tạp, bất cứ ai đến đây diệt trừ anh, phía sau chắc chắn có sự điều khiển của Abel. Những người đó rất có thể ngay cả mạng cũng mất. Chỉ có anh, và cũng chỉ một mình anh có thể ở lại, Abel hiện tại sẽ không tổn hại đến tính mạng của anh.

Nghĩ đến cô gái nhỏ vẫn đang đợi mình, lông mày Nguyễn Kiến Định lại nhíu chặt, hai tay gõ nhịp vào chân, nhất định phải nghĩ ra cách!

Bên kia, Dương Thừa Húc rất muốn lấy được tin tức mà Tư Mộ Hàn cần. Tần Văn Hưng từ trong tay anh ta đánh đổi, người đàn ông này chỉ khiến anh ta đau đớn. Cho dù ông ta sống đau đớn trong bệnh viện tâm thần cũng không đủ làm anh ta hả giận.

Hứa Minh Ngọc cũng đã bị anh ta giam cầm, bao gồm cả hai người đi cùng anh ta vào thời điểm đó.

Chỉ có Trần Mộc Châu có thể đi lại giữa hai biệt thự, có thể nhìn thấy Hứa Minh Ngọc trong một hoặc hai giờ mỗi ngày.

“Lúc đầu bà đã hứa với tôi cái gì! Đã nửa tháng trôi qua! Tôi vẫn đang chờ những tin tức này để đổi lấy vận mệnh của bố tôi!”

Lại là giọng nói quen thuộc và cảnh tượng quen thuộc. Kể từ khi Tần Văn Hưng bị mang đi, Hứa Minh Ngọc không thể nhớ chính xác mình đã bị Dương Thừa Húc mắng bao nhiêu lần, thời gian dài bao lâu.

“Mẹ đã cho con vào phòng làm việc của Yaren. Anh ta có một cái kết sắt cất giữ các loại đồ vật và một số thông tin bí mật. Nếu con có thể tìm được thứ đó, chắc chắn đổi về được tin tức của Dương Minh Hạo. Nếu còn còn muốn mang Tần Văn Hưng ra ngoài chắc chắn cũng sẽ được. Nhưng chỉ có Yaren mới biết nơi cất giữ chiếc két sắt, thậm chí ngay cả quản gia cũng không rõ ràng.”

Hứa Minh Ngọc ngồi trên sô pha, khuôn mặt lạnh lùng của bà ta nhìn mây mù ngoài cửa sổ. Căn phòng hư hỏng lần trước cũng đã sửa xong, ngay cả xích đu ngoài ban công cũng được sửa lại y hệt như ban đầu. Nhưng hỏng rồi chính là hỏng rồi. Dù có sửa lại giống nhau thì nó cũng không phải là đồ vật trước đây nữa. Con người cũng như vậy. Một khi trái tim tan vỡ, dù có được vun đắp sửa lại, cũng sẽ không trở lại giống như quá khứ được nữa.

“Sao bà có thể biết được những chuyện bí mật như vậy?” Dương Thừa Húc cau mày, nghi ngờ nhìn bà ta hỏi: “Yaren cũng không phải Tần Văn Hưng, không lẽ lại coi trọng người phụ nữ già nua xấu xí như bà, anh ta muốn dạng đàn bà nào mà không được, bà là loại phụ nữ không biết xấu hổi”

“Mẹ có đáng xấu hổ hay không cũng không đến lượt con giảng đạo lý cho mẹ. Dù sao, mẹ cũng đã nói cho con biết két sắt đang ở trong phòng nghiên cứu. Con có thể tìm thấy nó hay không tùy thuộc vào vận mệnh của chính con. Thân thiện nhắc nhở một chút, con còn ba ngày nữa thôi đấy. Ba ngày trôi qua, Dương Minh Hạo cũng không thể chuộc lại được.”

Hứa Minh Ngọc nói xong liên đứng dậy đi đến bên cửa sổ thủy tinh, đặt tay lên đó đầy hoài niệm, như thể vuốt v e thứ bà ta yêu thích, rồi đưa mắt nhìn thẳng ra ngoài. Hiển nhiên, hai ngày giam câm đã làm bà ta ghen ghét với khát vọng tự do.

“Tôi chỉ có thời gian ba ngày, chẳng lẽ bà thời gian cũng rất nhiều sao! Hứa Minh Ngọc, bà đừng quên, bà hiện tại đã bị tôi nhốt lại. Trong vòng ba ngày không tìm được, tôi liên cho bà đem đi chôn cùng với bố tôi.

Bao gồm cả ông già Tân Văn Hưng đáng chết kia.”

“Con ở chỗ này nhiều lời một câu liên lãng phí thời gian một phút. Nếu là mẹ, mẹ sẽ vào phòng làm việc tìm ra két sắt còn hơn.”

Từ một đứa con trai mà bà ta mong đợi bấy lâu nay, thật không nghĩ tới bây giờ bà ta nhìn cũng không muốn nhìn thấy đứa con trai này. Tâm lý của Hứa Minh Ngọc cũng khá là kỳ quái.

“Bà cứ chờ đấy cho tôi, nếu như cả đêm tôi vẫn không tìm được, tôi sẽ cho bà biết tay cho xem!” Dứt lời, Dương Thừa Húc giận dữ đóng sầm cửa lại, cuống cuồng bước ra ngoài, xem chừng anh ta có vẻ rất tin lời mà Hứa Minh Ngọc nói.

Nhìn thấy người đó đã đi xa rồi, trái tim đang căng thẳng của Hứa Minh Ngọc mới từ từ thả lỏng, bà ta mím môi ngồi lại trên sô pha.




DMCA.com Protection Status