Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3418





Chương 3537:

Chu Thanh hơi mím môi, cười cười với Nguyễn Kiển Định, nước mắt đong đầy hai mắt, lấp lánh rạng rỡ. “Tôi hi vọng TQT có thể phát triển hơn nữa, một đường thuận lợi, càng ngày càng tt..”

“Đây cũng là nguyện vọng của tôi. Chu Thanh, cậu nghĩ kĩ đi, cá nhân cậu muốn gì không? Hay là cậu…”

“Thưa ngài, công tước bảo tôi đến thông báo cho hai người chuẩn bị một chút, nửa tiếng nữa chúng ta sẽ xuất phát.” Nguyễn Kiến

Định còn chưa dứt lời, đã có quản gia gõ cửa đến thông báo, ông ta có vẻ khá vội vàng, vừa nói hết lời đã lập tức bỏ đi. “Chủ tịch, để tôi đỡ anh.” Nguyễn Kiến Định còn chưa kịp nói xong thì đã bị thông báo của công tước Otto cắt ngang, anh hơi sửng sốt một chút, rồi dưới sự giúp đỡ của Chu Thanh, anh cũng chậm rãi rời khỏi giường. “Những gì tôi vừa nói, hi vọng cậu sẽ suy nghĩ kĩ một chút. Chu Thanh cậu đã đi theo tôi một thời gian rồi, có nguyện vọng thì cứ nói ra, tôi sẽ giúp cô hoàn thành.” Nguyễn Kiến Định mím môi, hơi dựa vào tường, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong mắt anh lại có vẻ ảm đạm.

Đột nhiên đổi thời gian đi sớm, sợ là trong lúc này đã có chuyện gì đó xảy ra, hi vọng là không phải ở thành phố Hải Phòng phát sinh vấn đề gì đó.

Công tước Otto có máy bay tư nhân của mình, toàn bộ hành trình của bọn họ rất suôn sẻ. Từ lúc chuẩn bị đi cho đến khi cất cánh chỉ mất ba mươi phút, hiệu suất cao là rất rõ ràng. “Công tước, có vài chuyện tôi còn chưa rõ låm, hi vọng ngài có thể giải đáp.” Trong lòng vẫn còn lấn cẩn, nên Nguyễn Kiến Định vốn đang nhâm måt đột nhiên mở mắt ra, ngồi thâng người lên, nhìn sang người ngồi bên cạnh mình. “Kiến Đinh, ông đã nói rồi, ông là bố của mẹ cháu. Có phải cháu nên gọi ông là… Ông ngoại không?” Công tước Otto đã bất mãn với xưng hô này từ lâu, nghe Nguyễn Kiến Định nói, ông ta chỉ nhắm mắt, hơi nhếch miệng đáp.

Nguyễn Kiến Định hơi khựng lại một chút. Anh nhíu mày, hai chân vắt chéo, dựa người vào ghế, trong mắt anh xuất hiện vẻ lạnh như băng, ngay sau đó, anh lại nhắm mắt lại: “Nếu ngài cứ khăng khăng như thế, thì ông ngoại, con có chuyện không rõ, muốn hỏi ông một chút. không biết ông có thể giải đáp cho con không?”

“Muốn hỏi chuyện ở Hải Phòng, hay là hỏi TQT bây giờ có còn tồn tại hay không?” Công tước Otto thở dài yếu ớt. Chỉ có điều, tư thế nằm trên ghế của ông ta vẫn không thay đổi, chỉ đưa tay ra sửa sang lại trang phục của mình và nói chuyện với Nguyễn Kiến Định.

Nguyễn Kiến Định “vâng” một tiếng: “Cháu còn muốn biết bây giờ em gái cháu đang thế nào, lúc cháu đi có nói với em ấy là một tuần sau sẽ về, bây giờ đã hơn một tuần rồi, chắc là con bé rất lo lắng.”

“Đây chính là lý do mà cháu vội vàng trở về, thậm chí ngay cả việc cơ thể còn chưa khỏe hẳn sao?” Hôm nay Nguyễn Kiến Định cứ đòi về, công tước Otto vốn không muốn lầm. Nhưng bây giờ biết lý do rồi, ông ta không biết nên khóc hay nên cười. “Cũng không hoàn toàn là vì Tri Hạ. Đã đi một thời gian dài như vậy rồi, cháu cũng nên về nước xem xét tình hình. Dù sao thì có một số việc cháu cũng nên tự mình làm, thì mới có ý nghĩa.” Dương Minh Hạo khó đối phó, Tư Mộ Hàn cũng chẳng dễ bắt nạt, song phương đánh nhau, ai thua ai thắng còn chưa chắc chắn. Huống hồ, Tư Mộ Hàn còn có lý do để không thể thua, cho nên chắc chắn cậu ta sẽ dốc hết sức. “Yên tâm, mọi chuyện ở Hải Phòng đều ổn, ông đã cho người đi thăm dò trước rồi, có tin tức gì chúng ta sẽ biết ngay.” Hai tay công tước Otto hơi nhúc nhích, xê dịch thân thể cứng nTư Một chút, sau đó thở phù một hơi.

Nguyễn Kiến Định chưa từng là một người hay buồn lo vô cớ, nhưng từ hôm qua anh đã loáng thoáng cảm thấy sẽ có chuyện gì đó không hay xảy ra, nên hôm nay anh mới vội vàng trở về như vậy. Nằm trên ghế cũng không ngủ được, anh dứt khoát lấy máy tính ra, nhìn một lúc lâu, mới bắt đầu hoạt động đôi tay cứng ngắc của mình để xử lý văn kiện. “Chủ tịch, ở Hải Phòng có tin mới. Tổng

Diêu và tv tự giết lẫn nhau, tv rơi xuống vực, sống chết không rõ. Tống Diêu bây giờ đang bị nhốt trong đồn cảnh sát với tội danh… Âm mưu giết người.” Vừa nói chuyện Chu Thanh vừa mở hòm thư ra, gửi tin cho Nguyễn Kiến Định/ “Ông cụ nhà họ Tư tái phát bệnh tim, sau khi được giải phẫu thì đã ổn định lại. Tiểu thư có tới công ty một lần, nhưng đa số đều không có thái độ hữu nghị với cô ấy, có lẽ sẽ phải chịu chút uất ức. Chuyện khác thì còn cần phải đến Hải Phòng để điều tra.”

Nói xong, nụ cười trên mặt Chu Thanh lại đậm hơn một chút. Đã nhiều ngày rồi, cuối cùng cũng có một tin tức tốt truyền tới. Trước đó khi còn ở trong mật thất, không biết có người che giấu tin tức hay như thế nào mà nhiều ngày như vậy rồi anh ta không thể truyền tin tức ra ngoài được, cũng không nhận được bất cứ tin gì, ngay cả đi ra ngoài cũng là hi vọng xa vời.

Nguyễn Kiến Định ngồi bên cạnh chăm chú nghe một lát, ánh mắt anh chú ý vào màn hình máy tính nhanh chóng xem qua một vài tin tức cơ bản, nhưng luôn cảm thấy có một vài chỗ chưa đúng lắm. Nghĩ một hồi, anh dứt khoát không nghĩ tới chuyện đó nữa, trước tiên phải xử lý những chuyện liên quan đến TQT đã.


DMCA.com Protection Status