Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3283





Chương 3400:

Một người vốn trên người đã mang nhiều thương tích, bị ném xuống từ trên cao như thế, ngũ tạng lục phủ gần như đã bị thương từ lâu rồi, vậy mà bây giờ có thể tỉnh dậy, có thể giãi bày thì đã là kỳ tích rồi.

“Lê Quốc Nam, phải biết đền đáp ân nghĩa. Tôi đã cứu anh, còn anh thì vẫn ở đây nghĩ đến người khác, có phải là có chút không phải lắm không?”

Trần Mộc Châu rời khỏi đùi Dương Thừa Húc, chậm rãi bước về phía Lê Quốc Nam. Từ đầu đến cuối, biểu hiện trên khuôn mặt cô ta đều không biến đổi gì.

“AI Trân Mộc Châu, lúc trước cô đã xảy ra chuyện như thế, bây giờ lại còn đứng ở đây, ngay trước mặt tôi nói chuyện. Cô cứu tôi ư? Cô nghĩ là tôi vẫn sẽ tin mấy lời nói dối của cô sao?

Khu Khụ…’ Thấy Trần Mộc Châu ngày càng tiến gân về phía mình, Lê Quốc Nam cảm thấy kích động, cơ thể đang ngồi của anh ta muốn đứng lên, vì cử động nên làm căng vết thương ở bụng.

Sự đau đớn khiến trán anh ta đầm đìa mồ hôi trong nháy mắt, ngã xuống giường không tài nào nhúc nhích được.

“Có một số việc không phải anh không nghĩ đến có nghĩa là không thể bắt gặp. Lê Quốc Nam, tôi cũng được xem như là đã cùng anh trưởng thành, biết bao nhiêu năm trôi qua rồi, tính cách của tôi rốt cuộc như thế nào, anh còn không hiểu được sao?”

Trần Mộc Châu đứng bên giường cất giọng nói, mỉm cười phất phất tay, thừa dịp Lê Quốc Nam còn chưa kịp phản ứng lại, vị bác sĩ đã từ phía sau tiêm một mũi về phía trước.

Rất nhanh sau đó, Lê Quốc Nam đã ngã sầm trên giường.

Trần Mộc Châu cười một tiếng lạnh lùng, cô ta đã có trong tay một món bảo bối quý báu rồi, xem ra cũng đã đến lúc trở về.

“Mộc Châu, em giữ anh ta lại để làm gì? Em muốn gì anh đều có thể giúp em thực hiện mà, anh…

“Thừa Húc, em biết anh đối với em rất tốt, em đều hiểu cả, có điều em có vài mối thù nhất định phải trả, anh cũng hiểu điều đó mà” Tựa người vào Dương Thừa Húc, Trần Mộc Châu đứng dậy dắt anh ta ra bên ngoài.

“Anh biết, nhưng mà Trần Mộc Châu này, em muốn báo thù, anh có thể dùng cách thức riêng để giúp em, không nhất thiết phải giữ anh ta lại”

Dương Thừa Húc cau mày, nhịn không được quay đầu lại nhìn Lê Quốc Nam, con trai trưởng của gia đình nhà họ Lê, cũng không phải là dễ đối phó.

“Em biết là Thừa Húc của em ghen rồi nên mới như thế này. Anh yên tâm đi, em không nghĩ đến anh ta một chút nào đâu.” Trần Mộc Châu nhìn Dương Thừa Húc cười tủm tỉm rồi xoay đầu nhìn Lê Quốc Nam không một chút biểu cảm gì. Rất nhanh sau đó, cô ta lại xoay người, nở một nụ cười dịu dàng, nói tiếp: “Trước đây không phải anh bảo là đã lâu rồi anh không quay về Hải Phòng sao? Lần này em sẽ lén cùng anh trở về để gặp bố, được chứ?”

Có vài việc Dương Thừa Húc vẫn còn quá non nớt, bố của anh ta thì ngược lại, lại là một cộng sự có thể hợp tác tốt. Nghĩ đến điều đó, hẳn là so với Dương Thừa Húc thì có vẻ sẽ vui vẻ hơn một chút. Trong đầu Trần Mộc Châu đã bắt đầu phân tích con người tên Dương Minh Hạo này. Cô ta ống ẹo bước ra ngoài.

“Trần Mộc Châu, em thực sự đồng ý cùng anh quay về gặp mặt bố sao?

Nếu thế thì thực sự tốt quá rồi. Anh tin rằng bố anh nhất định sẽ thích em. Anh đi chuẩn bị đây. Trần Mộc Châu, em chuẩn bị cùng anh quay về đấy sống khoảng bao lâu thế, để anh chuẩn bị trước.” Quen biết nhau lâu như vậy, trái tim Dương Thừa Húc và cả ánh mắt anh đầu tràn ngập hình bóng của Trần Mộc Châu. Anh đã nghĩ đến việc dẫn cô về ra mắt bố từ lâu lắm rồi nhưng vì vướng phải chương trình học bên đây nên vẫn luôn không thể khởi hành lên đường. Lần này Trần Tuấn Tú và Trần Hiền có động thái lớn như vậy, nghĩ đến đã không còn rảnh rỗi để bận tâm đến Trần Mộc Châu, thỉnh thoảng vắng bóng vài ngày cũng không sao.

“Em biết lòng thành ý của anh đối với em, Thừa Húc à. Những ngày này cảm ơn anh, nếu không có anh kề bên, em sợ rằng mình đã suy sụp từ lâu rồi”

May mắn là có Dương Thừa Húc mà giờ đây cô ta đã hiểu rõ ràng chuyện ở Hải Phòng rồi. Những chuyện mà Trần Mộc Châu cần làm ngay bây giờ vốn dĩ cũng đều là Dương Thừa Húc giúp cô ta hoàn thành. Khi vừa mới đặt chân đến đây, trong lòng cô ta tuyệt vọng bao nhiêu thì khi gặp Dương Thừa Húc lại khiến cô kinh ngạc, mừng rỡ bấy nhiêu.


DMCA.com Protection Status