Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3122





Chương 3238:

Trái tim không nhịn được mà run rẩy, bên tai chợt trở nên ồn ào, như thể có một giọng nói không ngừng cất lên: “Người phụ nữ này vốn dĩ thuộc về mày, hãy chiếm lấy cô ấy, cướp cô ấy trở về.

Chẳng qua chỉ là hiện tại cô ấy không nhớ ra mày mà thôi, cô ấy chỉ có thể là của mày, hãy cướp cô ấy về…” Nghĩ đến nụ cười rực rỡ vừa nãy của cô khi ở bên cạnh đứa trẻ, ánh mắt của anh từ từ đỏ lên, trong lòng không ngừng tự nhủ: “Bây giờ vẫn chưa phải lúc, phải tiếp cận từ từ, đừng làm cô ấy sợ…’ Lúc này anh mới tạm thời kìm nén được cảm xúc đang trào dâng trong lòng.

Nguyễn Tri Hạ cũng chỉ đứng đó một lúc, sau đó quay trở lại phòng và đóng rèm lại.

Tư Mộ Hàn cúi đầu ra lệnh cho tài xế lái xe rời đi, anh phải tăng tốc độ, tốt nhất là nên tìm thời gian làm quen với Hướng Minh trước, sau đó mới có thể từ từ tính kế.

Lần chờ đợi này kéo dài hơn nửa tháng, hôm nay là một ngày râm mát hiếm có, nắng cũng không quá gắt, Nguyễn Tri Hạ đã ở lì trong nhà được hơn nửa tháng, cô cũng không phát hiện ra dấu vết của Tư Mộ Hàn ở xung quanh, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm đi rất nhiều, vậy nên cô quyết định đưa Hướng Minh ra ngoài đi chơi một buổi.

Dù sao thì cũng đã đến Hải Phòng khá lâu rồi mà một người mẹ như cô lại chưa từng dẫn con mình đi chơi ở đâu cả, thật sự là thất bại mà.

“Hôm nay Hướng Minh đi cùng mẹ đến công viên giải trí được không, đã lâu rồi mẹ không đến đó…” Cô quấn quýt lấy cậu nhóc một cách đáng thương, Nguyễn Tri Hạ cũng chẳng thèm quan tâm đến mặt mũi của mình nữa, khó khăn lắm Hướng Minh mới bằng lòng đi ra ngoài cùng cô, nhưng không thể chọn một nơi mình thích.

“Mẹ, mẹ đã là người trưởng thành rồi mà!” Cậu bé nắm lấy bàn tay Nguyễn Tri Hạ và cau mày lại, cậu bé muốn đi đến nhà thiên văn, nhưng không thể chịu được mẹ mình làm nũng, cuối cùng đành phải xụ mặt nói: “Vậy chỉ một lần này thôi đó. Lần sau mẹ phải đi cùng Hướng Minh đến nhà thiên văn…”

“Được rồi, lần sau mẹ hứa sẽ nghe theo Hướng Minh, chúng ta mau lên đường thôi, nếu đến muộn thì công viên giải trí sẽ rất đông người đấy…

Năm lấy bàn tay nhỏ bé của con, Nguyễn Tri Hạ híp mắt lại, có vẻ như tâm trạng rất tốt.

Tư Mộ Hàn ra lệnh cho tài xế đi theo sau Nguyễn Tri Hạ ở khoảng cách xa, anh nhìn chằm chằm vào chiếc xe gân đó bằng vẻ mặt không cảm xúc.

Công viên giải trí cách đó không xa, chỉ mất mười phút là đã tới nơi, Nguyễn Tri Hạ bảo tài xế rằng buổi tối đến đón mình, sau đó dắt tay cậu bé, nở nụ cười rạng rỡ và bước vào bên trong.

Chờ hai người vào trong, Tư Mộ Hàn mới bình tĩnh bước từ trên xe xuống, anh thuận tiện cầm lấy quả bóng bay do chú hề đứng ở cửa đưa cho, thanh âm ồn ào bên tai khiến anh cảm thấy hơi bực bội, Tư Mộ Hàn híp hai mắt lại, ánh mắt tập trung vào hai bóng lưng một lớn một nhỏ đang chậm rãi bước đi ở cách đó không xa.

Trong phút chốc hay tin Nguyễn Tri Hạ vẫn còn sống, trong đầu Tư Mộ Hàn đã nghĩ ra hàng chục nghìn phương pháp cướp cô trở lại, nhưng bên cạnh cô còn có một đứa trẻ, Tư Mộ Hàn biết rằng nếu dùng thủ đoạn ép buộc để tách hai mẹ con họ ra rồi cướp Tri Hạ về thì chính là một cách làm ngu ngục.

Mà anh còn rất thích một đứa trẻ thông minh, hiểu chuyện lại ngoan ngoãn như vậy, vậy thì tại sao lại không nhận cả cậu bé về cơ chứ, chỉ cần dụ dỗ được cậu bé thì anh tin cơ hội của mình sẽ rất lớn.

Đầu óc của Tư Mộ Hàn nhanh chóng xoay chuyển, không ngừng phân tích cậu bé Nguyễn Hướng Minh này.

Đối với một đứa trẻ có cuộc sống hạnh phúc đầm ấm, rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể khiến cậu bé tình nguyện nhận mình là bố, đây là một vấn đề đáng được quan tâm.

Còn về tương lai…

Đôi mắt đen láy của Tư Mộ Hàn trở nên sâu thẳm, chỉ cần cậu bé quen biết mình, vậy thì anh còn phải sợ Tri Hạ sẽ không tự chui đầu vào lưới saol Mẹ là người vĩ đại nhất trên đời này, nhưng không phải chỉ là nói suông mà thôi.

Đến lúc đó, cho dù Nguyễn Kiến Định đích thân đến thì cũng đã vô dụng.

Tư Mộ Hàn chắc chắn rằng chỉ cần mình có thể tiếp xúc với Tri Hạ trong một khoảng thời gian ngắn, thì sớm muộn gì anh cũng có thể dụ dỗ cô trở lại.


DMCA.com Protection Status