Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 2664





Chương 2776:

 

Lúc này đã đến bãi đỗ xe, Thẩm Lệ tự mình mở cửa xe lên xe: “Cố Tri Dân, tới Kim Hải.”

 

Cố Tri Dân không nói gì, trầm mặc lái xe đi lên phía trước.

 

Một lát sau, Thẩm Lệ phát hiện phương hướng không đúng lắm.

 

“Tới Kim Hải cơ mà.” Thẩm Lệ ngồi ở hàng sau, cơ thể nghiêng về phía trước, ghé vào trên ghế dựa nói với Cố Tri Dân.

 

“Mãn Mãn nói đúng, em nên về nhà nghỉ ngơi trước đã.” Cố Tri Dân cũng không quay đầu lại nói.

 

Đáy lòng Thẩm Lệ dấy lên một cỗ tranh giành thắng thua không hiểu, bây giờ quan trọng không phải là tới hay không tới Kim Hải mà là nhất định phải tranh thắng: “Không được, tôi muốn tới Kim Hải.”

 

Nhưng cho dù cô có làm thế nào thì tay lái vẫn do Cố Tri Dân nắm giữ trong tay, cô phản đối không có kết quả.

 

Lúc về đến nhà, Thẩm Lệ còn hờn dỗi với anh ta, lôi kéo Cố Mãn Mãn đi vào trong thang máy mà không thèm để ý tới Cố Tri Dân.

 

Đã mấy ngày Thẩm Lệ không ở nhà, mặc dù trong nhà không mấy lộn xộn nhưng vẫn cần phải thu dọn một chút.

 

Thẩm Lệ vào cửa đã nằm ở trên ghế sofa, hai anh em Cố Tri Dân và Cố Mãn Mãn thì ngược lại vội vàng dọn dẹp nhà cửa cho cô.

 

Thẩm Lệ cảm thấy bản thân mình hơi không biết tốt xấu, hơi làm quá nên đứng dậy đi rót cho Cố Tri Dân ly nước.

 

Thừa dịp Cố Mãn Mãn vào phòng bếp lấy nước, cô bưng nước đi đến trước mặt Cố Tri Dân, hắng họng nói với Cố Tri Dân: “Anh Tri Dân, uống nước đi.”

 

Cố Tri Dân sửng sốt mất mấy giây, Thẩm Lệ không nhịn được dúi nước vào tay anh ta thì anh ta mới phản ứng lại được.

 

Anh ta nhìn ly nước trong tay rồi lại nhìn Thẩm Lệ: “Không hạ độc chứ?”

 

“…” Thẩm Lệ khẽ cắn môi: “Tôi là loại người này sao?”

 

Cố Tri Dân hết sức trịnh trọng gật đầu: “Đúng.”

 

Anh ta nói xong, tranh thủ trước khi Thẩm Lệ tức giận nhanh chóng uống hết ly nước rồi trả lại cái ly cho Thẩm Lệ: “Cảm ơn em gái Thẩm.”

 

Cố Mãn Mãn vừa hay lấy xong nước từ phòng bếp ra nên nghe được rất rõ câu “Em gái Thẩm” của Cố Tri Dân.

 

Cô ta sờ mũi một cái sau đó yên lặng lui về sau mấy bước, cảm thấy bây giờ chưa phải lúc để mình đi ra.

 

Cố Tri Dân và Cố Mãn Mãn giúp Thẩm Lệ dọn dẹp phòng cả buổi sáng.

 

Thẩm Lệ nằm trên ghế sofa, vừa ăn vặt, vừa chơi game, vừa xem video.

 

Cố Tri Dân đi được nửa chừng thì qua chỗ cô, bảo cô đứng lên vận động một chút, đừng lúc nào cũng nhìn điện thoại.

 

Thẩm Lệ không khỏi cảm thán: “Anh thật sự càng ngày càng giống mẹ tôi rồi.”

 

Câu trả lời của Cố Tri Dân là lạnh lùng liếc cô một cái.

 

Thẩm Lệ mím môi, ngồi thẳng lưng, ngoan ngoãn từ trên sofa đứng dậy đi lại vài bước.

 




DMCA.com Protection Status