Chương 2442:
Mọi người nhìn lẫn nhau, không biết sao lại náo loạn thành thế này.
Thẩm Lệ cũng thật sự là kiêu ngạo, không uống rượu với Tiêu Văn, ngay cả Cố Tri Dân cũng không cho mặt mũi, bây giờ còn trực tiếp phất tay rời đi.
Nhìn toàn bộ giới giải trí, thật sự không có nữ nghệ sĩ nào to gan như Thẩm Lệ.
“Tôi… tôi cũng đi trước.” Cố Mãn Mãn để lại câu này, cũng vội vàng rời đi theo Thẩm Lệ.
“Tri Dân, anh đừng giận cô Thẩm…” Tiêu Văn đi tới bên cạnh Cố Tri Dân, giọng mềm mại an ủi, còn giơ tay muốn vỗ vai anh.
Cố Tri Dân tránh tay cô ta, không nói câu nào, bưng ly rượu trước mặt lên uống cạn.
Lúc đứng dậy, sắc mặt anh đã khôi phục bình thường: “Thẩm Lệ đến công ty mấy năm rồi, các người cũng biết tính tình cô ấy, mọi người cũng đừng để trong lòng, đừng để cô ấy quét hết hứng thú của mọi người, đến, mọi người tiếp tục uống tiếp tục chơi.”
Cố Tri Dân lên tiếng, khúc nhạc đệm vừa rồi rất nhanh đã thay đổi.
Thẩm Lệ ra khỏi phòng tiệc đã nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ.
“Tri Hạ?” Thẩm Lệ hơi kinh ngạc, Nguyễn Tri Hạ vậy mà cũng ở đây lần này.
Nguyễn Tri Hạ nhận ra được sự nghi ngờ của Thẩm Lệ, nói: “tiệc cuối năm của Tư thị ở Kim Hải, tớ nghe nói tập đoàn truyền thông Thịnh Hải của cậu cũng mở tiệc cuối năm ở đây, tớ dự định đến tham dự náo nhiệt một chút!”
Nguyễn Tri Hạ nói xong, liếc mắt nhìn thoáng qua bữa tiệc phía sau lưng Thẩm Lệ, nghi ngờ nói: “Sao lại ra đây làm gì? Sớm như vậy đã muốn rời đi sao?”
“Đừng nói nữa.” Cố Mãn Mãn chạy bộ ra, đúng lúc nghe thấy lời nói của Nguyễn Tri Hạ, chủ động giải thích nói: “Bạn gái của anh họ tôi quá đáng ghét, cố ý tới tìm chị tiểu Lệ của chúng tôi để gây sự!”
“Anh họ cô? Là ai?” Nguyễn Tri Hạ vẫn chưa biết Cố Mãn Mãn là em họ của Cố Tri Dân.
Thẩm Lệ giải thích nói: “Cố Tri Dân.”
“Chẳng trách trước đó tôi cảm thấy trông cô khá quen, hóa ra là dáng dấp có chút giống với Cố Tri Dân.” Nguyễn Tri Hạ bỗng nhiên tỉnh ngộ.
“Có sao?” Cố Mãn Mãn sờ sờ mặt mình: “Tôi mới không muốn lớn lên giống tên móng heo kia.”
Bây giờ ở bên ngoài, bạn gái của Cố Tri Dân chính là Tiêu Văn.
Tiêu Văn không phải đèn cạn dầu, cô ta đến gây sự, đương nhiên không phải chuyện tốt gì, nhưng Thẩm Lệ không phải người dễ tức giận, bị chọc tức đến mức ra khỏi hội trường, chắc chắn còn có phát sinh chuyện khác.
“Nếu cậu đã đi ra, vậy tớ cũng không cần thiết vào nữa, đi thôi, chúng ta đến chỗ khác chơi.” Nguyễn Tri Hạ ôm vai Thẩm Lệ: “Muốn đi chỗ nào?”
Cố Mãn Mãn vội vàng đi lên giải thích: “Chị tiểu Lệ bị cảm, chị ấy muốn về nhà nghỉ ngơi!”
“Tôi rất tốt.” Thẩm Lệ có vẻ tức giận lườm Cố Mãn Mãn.
“Em họ thật quan tâm đến tiểu Lệ nhà chúng ta nha!” Nguyễn Tri Hạ cười trêu chọc Cố Mãn Mãn.
Cố Mãn Mãn có chút xấu hổ: “Tôi vốn là thực tập làm người đại diện mà thôi, chị tiểu Lệ không chê tôi, chính là đại ân đại đức đối với tôi, đương nhiên là tôi phải đối xử tốt với chị tiểu Lệ!”
…