Chương 2419:
Đáy mắt Tiêu Văn hiện lên một vòng khinh thường, cô ta biết quan hệ giữa Thẩm Lệ và Nguyễn Tri Hạ rất tốt, hai người phụ nữ này đều là kẻ giống nhau mà thôi, không khi nào thèm nhìn thẳng vào cô ta một lần.
Nguyễn Tri Hạ có chút kinh ngạc, Tiêu Văn không thích mình, mình đối với Tiêu Văn cũng không có tình cảm gì, hôm nay không biết ngọn gió nào thổi đến đây, vậy mà Tiêu Văn lại chủ động chào hỏi với cô.
Liên quan tới chuyện này, Tiêu Văn cũng hết sức rõ ràng.
Tiêu Văn câu môi cười một tiếng, một bộ dạng khiêm tốn nói: “Tôi rất may mắn khi có thể hợp tác với biên kịch Hạ, xin cô giúp đỡ nhiều hơn.”
Xem thường cô ta thì có như thế nào? Không phải cô ta còn có thể quay bộ phim của Nguyễn Tri Hạ à.
Cô ta nói xong liền muốn nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc không thể tin được trên mặt của Nguyễn Tri Hạ.
Nhưng để cô ta thất vọng chính là Nguyễn Tri Hạ chỉ lườm cô ta một cái, nhẹ nhàng hỏi một câu: “Vậy à?”
Sau đó liền rời đi.
Tiêu Văn tức giận đứng đó dậm chân tại chỗ.
Có cái gì mà đắc ý, bất quá cũng chỉ gả cho người tốt hơn cô ta mà thôi, may mắn viết mấy bộ phim nổi nổi, nếu như không có Tư Mộ Hàn thì Nguyễn Tri Hạ là cái thá gì?
Tiêu Văn vừa nghĩ như thế, trong lòng đã bình tĩnh hơn nhiều.
Bây giờ cô ta đã có quan hệ dính dáng đến Cố Tri Dân, sau này cũng là lúc mà có ta nên bay lên cao.
Lúc Nguyễn Tri Hạ đối mặt với Tiêu Văn vẫn còn vẻ bình tĩnh, nhưng khi xoay người, trên mặt toàn là sự tức giận.
Cô cũng loáng thoáng nghe được hôm nay Thẩm Lệ sẽ về công ty để họp, sau đó quyết định kế hoạch.
Cô gặp Thẩm Lệ ở dưới lầu, lại đụng phải Tiêu Văn ở trên lầu.
Tiêu Văn còn nói cái gì mà sau này hợp tác cùng với cô.
Mặc dù không biết lúc nãy đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô chắc chắn không thể nào không có quan hệ đến Cố Tri Dân được.
Đến tột cùng là Cố Tri Dân đang làm cái gì?
Nguyễn Tri Hạ trực tiếp đến phòng làm việc của Cố Tri Dân.
Cô gõ cửa hai lần, bên trong truyền đến âm thanh của Cố Tri Dân: “Vào đi.”
Nguyễn Tri Hạ đẩy cửa bước vào đã nhìn thấy Cố Tri Dân đang ngồi trước bàn làm việc bưng ly cà phê, một bộ dáng như đang có điều suy nghĩ.
“Tri Hạ, đến sớm như vậy à?” Trông thấy người đi vào là Nguyễn Tri Hạ, anh ta thả ly cà phê trong tay xuống, mỉm cười nhìn về phía cô.
Nguyễn Tri Hạ trực tiếp ngồi xuống chiếc ghế đối diện với bàn làm việc của Cố Tri Dân.
“Tôi gặp được Tiêu Văn ở cửa thang máy.”
“À.” Cố Tri Dân không biết tại sao cô đột nhiên nhắc đến Tiêu Văn làm cái gì, lông mày có hơi nhướng lên.
“Tiêu Văn nói hợp tác cùng với tôi, tại sao tôi lại không biết vậy?”
Giọng nói của Nguyễn Tri Hạ coi như nhẹ nhàng, nhưng sắc mặt lại khó coi cực kỳ.