Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1794





Chương 1889:

 

Hạ Thời Yến nói không sai, Tiêu Giai Kỳ và Hạ Lập Nguyên sớm chiều bên nhau gần ba mươi năm, bà ta hiểu rõ con người Hạ Lập Nguyên hơn bất kỳ ai.

 

Ban đầu khi kết hôn với Hạ Lập Nguyên, ông ta đang đắm chìm trong nỗi đau mất vợ, Tiêu Giai Kỳ tuổi còn trẻ, duyên dáng, lại toàn tâm toàn ý yêu ông ta, khiến ông ta cảm thấy được an ủi phần nào.

 

Hạ Lập Nguyên cũng từng thật lòng thích Tiêu Giai Kỳ.

 

Nhưng vẻn vẹn cũng chỉ là thích mà thôi.

 

Cũng không phải ai cũng đều biết thế nào là thích.

 

Cũng không phải ai cũng đều có thể cảm nhận được hạnh phúc và vui vẻ của tình yêu.

 

Tiêu Giai Kỳ tuyệt đối không ngờ, trong lúc cần nhất, Hạ Lập Nguyên lại vứt bỏ bà ta.

 

Nghĩ tới những điều này, bà ta cảm thấy lạnh lẽo dâng lên từ đáy lòng, bất giác đưa tay ôm lấy cánh tay của mình.

 

Tiêu Giai Kỳ lập tức nói thật nhỏ: “Tôi hiểu.”

 

Hạ Thời Yến nghe được câu trả lời của Tiêu Giai Kỳ mới lộ vẻ hài lòng.

 

Chẳng mấy chốc, ô tô đã dừng lại trước tòa cao ốc của tập đoàn Tư Thị.

 

Hạ Thời Yến cũng không quay đầu lại, nói: “Bà tự gọi điện thoại cho Tri Hạ đi.”

 

Những lời này dĩ nhiên là nói với Tiêu Giai Kỳ.

 

Tiêu Giai Kỳ bèn lấy điện thoại di động ra gọi cho Nguyễn Tri Hạ.

 

Hạ Thời Yến vừa gọi điện thoại vừa nhìn Tiêu Giai Kỳ qua gương chiếu hậu.

 

Bấm gọi xong, Tiêu Giai Kỳ chờ Nguyễn Tri Hạ nghe điện thoại.

 

Nhưng Nguyễn Tri Hạ mãi mà vẫn không nghe, đến tận lúc cuộc gọi tự ngắt.

 

“Nó không nghe điện thoại của tôi.” Tiêu Giai Kỳ ngẩng đầu nhìn Hạ Thời Yến, giọng nói hơi nhỏ.

 

Hạ Thời Yến cau mày trong chốc lát, cầm điện thoại của mình gọi cho Nguyễn Tri Hạ.

 

Lúc này Nguyễn Tri Hạ đang nghe cấp dưới báo cáo công việc.

 

Khi thấy chuông điện thoại của Nguyễn Tri Hạ vang lên, cấp dưới đang báo cáo tự giác im lặng, không tiếp tục nói nữa.

 

Cô nắm rõ lộ trình của Hạ Thời Yến như lòng bàn tay, theo suy tính thì bây giờ hẳn Hạ Thời Yến đã sớm về đến thành phố Hà Dương rồi.

 

Nhưng đến bây giờ anh mới gọi điện thoại cho cô.

 

Vậy thì chứng tỏ, Hạ Thời Yến đã biết rõ nguyên nhân hậu quả của chuyện này.

 

Lúc này gọi cho cô, chắc là dẫn theo Tiêu Giai Kỳ đến nhận lỗi với cô.

 

Tiêu Giai Kỳ ở nhà họ Nguyễn nhiều năm, tự cho là tất cả mọi chuyện bà ta làm đều là vì nhà họ Nguyễn.

 

Nhưng thật không ngờ căn bản cũng không có ai thật lòng đối xử tốt với mình.

 

Hạ Thời Yến cũng không có tình cảm gì với bà ta.

 

Khi xảy ra chuyện, đương nhiên sẽ không nghĩ đến cảm nghĩ của Tiêu Giai Kỳ, nhất định sẽ đưa bà ấy thẳng tới trước mặt Nguyễn Tri Hạ để nhận lỗi.

 

Nguyễn Tri Hạ cầm điện thoại di động lên, đưa cho Thời Dũng: “Anh tôi gọi tới, nghe giúp tôi.”

 

Thời Dũng không cần Nguyễn Tri Hạ nhiều lời, lập tức hiểu được ý của cô.

 

Anh ta nghe điện thoại giúp cô: “Xin chào, xin hỏi anh tìm tổng giám đốc Nguyễn có chuyện gì không? Bây giờ cô ấy đang họp, tôi là trợ lý của cô ấy, có chuyện gì tôi có thể truyền đạt lại giúp anh.”

 

Hạ Thời Yến gọi điện thoại tới, khi nghe thấy có người nhấc máy thì dưới đáy lòng còn có một chút mừng rỡ.

 

Nhưng khi có giọng nói vang lên thì mới phát hiện không phải là Nguyễn Tri Hạ nghe điện thoại. Sắc mặt anh có chút khó coi, nhưng giọng nói vẫn hết sức lịch sự: “Cuộc họp của Tri Hạ đến lúc nào thì kết thúc?”


DMCA.com Protection Status