Chương 1659:
Thời điểm anh nhìn bác sĩ nữ phát hiện cô ta cũng đang nhìn lại anh, còn cười gật đầu đối với anh, bộ dạng vô cùng thân thiện.
Tư Mộ Hàn khẽ nhíu mày, đợi bác sĩ nữ đi vào bên trong rồi mới lên tiếng hỏi Thời Dũng: “Bác sĩ nữ này tìm được ở chỗ nào vậy? Tại sao lại thấy hơi quen?”
Thời Dũng dừng một chút, khuôn mặt lộ ra vẻ khó hiểu.
Tư Mộ Hàn không phải là không tin tưởng Thời Dũng, chẳng qua anh cảm thấy phản ứng của anh ta có chút không đúng.
Thấy Tư Mộ Hàn lạnh lùng nhìn mình chằm chằm, Thời Dũng mới khó hiểu nói:” Đây là vợ tôi.”
Nét ngạc nhiên hiện lên trên khuôn mặt của người vốn luôn bình tĩnh như Tư Mộ Hàn.
Thời Dũng nhắc nhở anh:” Khi chúng tôi kết hôn, cậu cũng có đến, còn cho chúng tôi một chiếc xe hơi.”
Tư Mộ Hàn suy nghĩ một chút, hình như thật sự là có xảy ra chuyện như vậy.
Chẳng qua là, Thời Dũng luôn quá bận rộn đi theo bên cạnh anh, sau khi kết hôn được mấy năm thì cũng đã ly hôn vì một số mâu thuẫn sinh ra giữa hai vợ chồng, sau đó lại tái hôn.
“Ừ.” Mạc Đình Kiên gật đầu:” Tôi nhớ, hôm đó là một ngày nắng chói chang.”
Thời Dũng gật nhẹ đầu, có chút cảm động. Đã nhiều năm như vậy rồi mà Tư Mộ Hàn vẫn còn nhớ rõ.
Vợ của Thời Dũng đã đi vào, trong lòng của Tư Mộ Hàn nhớ tới bệnh tình của Nguyễn Tri Hạ, nói xong cũng quay người đi về phía phòng ngủ của cô.
Khi hai người họ đi vào, vợ của Thời Dũng là Hình Uyên đang chăm chú kiểm tra cho Nguyễn Tri Hạ, hòm thuốc mà cô mang theo được đặt sang một bên.
Tư Mộ Hàn cũng không có nói gì, yên lặng đứng một bên chờ quá trình kiểm tra kết thúc. Nhưng ánh mắt của anh lại dán chặt vào người của Nguyễn Tri Hạ.
Cô khi ngủ thực sự rất ngoan, có lẽ là do chiếc khăn lông ướt trên trán khiến cô cảm thấy thoải mái. Hiện giờ, cô nằm yên không nhúc nhích, ngủ một cách say sưa.
Sau khi Hình Uyên kiểm tra xong cho Nguyễn Tri Hạ, vừa quay đầu đã thấy ánh nhìn chăm chú của Tư Mộ Hàn.
Cô ấy không lập tức lên tiếng mà quay đầu nhìn sang Thời Dũng.
Thời Dũng hiểu ý, hỏi: ”Mợ chủ thế nào rồi?”
Mạc Đình Kiên nghe thấy tiếng của Thời Dũng, lúc này mới quay đầu sang nhìn Hình Uyên.
“Cô ấy đã quá mệt mỏi, lại không ngủ đủ giấc, còn thiếu chất dinh dưỡng và bị áp lực tâm lý quá lớn, nên mới dẫn đến việc hệ miễn dịch bị suy giảm khiến cho virus dễ xâm nhập. Tình trạng của cô ấy có chút nghiêm trọng, cần phải truyền dịch.”
Khi Hình Uyên nói chuyện, cô ấy cũng quay đầu nhìn về phía Tư Mộ Hàn.
Cô luôn biết rõ ông chủ của Thời Dũng là Tư Mộ Hàn. Thời Dũng đã làm việc dưới quyền của Tư Mộ Hàn trong nhiều năm, anh đối xử với Thời Dũng không tệ. Bên ngoài có rất nhiều lời đồn về Tư Mộ Hàn nhưng đây là lần thứ hai cô ấy được nhìn anh ở gần như vậy.
Lần đầu tiên là khi cô cùng Thời Dũng kết hôn, cô đã kính rượu Tư Mộ Hàn.
Thời Dũng thường nói rằng Tư Mộ Hàn là ân nhân của mình.
Nếu như không có Tư Mộ Hàn thì sẽ không có Thời Dũng của bây giờ.
Vào thời điểm đó, cô và Thời Dũng chỉ là sinh viên đại học bình thường . Gia cảnh của Thời Dũng không tốt, gia đình cô đã phản đối một lần. Sau đó, Thời Dũng đi theo Tư Mộ Hàn, tiền lương ngày càng tăng, giúp cho hoàn cảnh gia đình của anh cũng trở nên tốt hơn.
Theo nghĩa này thì Tư Mộ Hàn đúng là ân nhân của bọn họ.
Tư Mộ Hàn nhìn cô ta một lúc khi Hình Uyên nói về bệnh tình của Nguyễn Tri Hạ. Ngay khi cô ta nói xong anh vẫn tiếp tục nhìn Nguyễn Tri Hạ.
Hình Uyên có thể nhìn thấy được, Tư Mộ Hàn cực kỳ quan tâm Nguyễn Tri Hạ, đáy mắt tràn ngập yêu thương không thể che giấu.
Anh hỏi Hình Uyên: “Truyền dịch xong là có thể nhanh chóng khỏe lại đúng không?”
Hình Uyên gật đầu: “Ừm.”
Cô nói xong, lại ngẩng đầu nhìn về phía Thời Dũng: “Thời Dũng, anh lại đây giúp em một chút.”
Thời Dũng vội vàng đi đến, cầm đồ giúp Hình Uyên.