Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1338





Chương 1428:

 

Cô đang quan sát Nguyễn Tri Hạ, Nguyễn Tri Hạ tự nhiên cũng đang quan sát cô.

 

Tư Cẩm Vân quấn khăn quàng cổ, áo khoác dài đến mắt cá chân, trên chân là một đôi giày thoạt nhìn cũng rất ấm.

 

Cả người ăn mặc như vậy, còn mộc Tư hơn Nguyễn Tri Hạ, nhưng vẫn có khí chất xuất chúng như trước.

 

Hai người phụ nữ quan sát lẫn nhau một lúc, Nguyễn Tri Hạ hỏi: “Vậy sao cô lại ở đây?”

 

Tư Cẩm Vân cũng không nhiều lời, đi tới gõ cửa, mới quay đầu lại nói với Nguyễn Tri Hạ: “Theo tôi vào đi.”

 

Bên trong hồi lâu không ai đáp lại, Tư Cẩm Vẫn nhấc chân đạp một cái vào cửa sát, giọng điệu có chút ương ngạnh: “Tiêu Thâm , anh cút ra mở cửa cho tôi.”

 

“…”

 

Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc nhìn Tư Cẩm Vân.

 

Tư Cẩm Vân trong kí ức của cô, bất cứ lúc nào cũng là một cô gái tao nhã với thân phận cô cả nhà họ Tư.

 

Tư Cẩm Vân trong xương cũng lộ ra là một cô gái kiêu ngạo, mang theo quý khí từ lúc sinh ra đã có.

 

Nguyễn Tri Hạ rất khó mà liên hệ Tư Cẩm Vân trước mắt này với Tư Cẩm Vân trong trí nhớ.

 

Rất nhanh, cửa sắt lần nữa được người mở ra từ bên trong.

 

Vẫn là người đàn ông râu quai nón ban nãy.

 

Anh ta mở cửa nhìn thấy Tư Cẩm Vân, mặt không cảm xúc kéo cửa sắt, để Tư Cẩm Vân đi vào.

 

“Đi thôi.” Sau khi Tư Cẩm Vân nói một tiếng với Nguyễn Tri Hạ, mới nhấc chân đi vào.

 

Lúc Nguyễn Tri Hạ đi qua người đàn ông râu quai nón, lại nhìn anh ta một chút.

 

Lần trước anh ta mở cửa, Nguyễn Tri Hạ không nhìn kĩ, lần này nhìn, cũng rất rõ ràng nhìn ánh mắt mắc bén của người đàn ông râu quai nón.

 

Liên tưởng đến bộ dạng đạp cửa ban nãy của Tư Cẩm Vân, Nguyễn Tri Hạ mơ hồ cảm thấy, quan hệ giữa râu quai nón này và Tư Cẩm Vân hình như rất không đơn giản.

 

Trong phòng có lò sưởi, ấm hơn bên ngoài nhiều.

 

“Cô ngồi đi.” Tư Cẩm Vân vào cửa liền cởi khăn quàng cổ và áo khoác ra.

 

Nguyễn Tri Hạ ngồi xuống sofa, giương mắt nhìn thấy người có râu quai nón kia cũng vào theo.

 

Tư Cẩm Vân nhìn râu quai nón: “Đi pha trà đi.”

 

Lời này của cô ta nói rất tự nhiên, như là thường xuyên dặn dò râu quai nón làm việc như vậy.

 

Râu quai nón cũng không nói gì, xoay người liền mang theo ấm trà đi pha trà cho hai người.

 

Người đàn ông thoạt nhìn thô kệch như vậy, lúc làm loại chuyện nhỏ nhặt như pha trà này, lại hết sức cẩn thận.

 

Râu quai nón rót trà cho Tư Cẩm Vân trước.

 

Kết quả Tư Cẩm Vân trừng mắt liếc anh ta một cái, nói một câu: “Tách trà đầu tiên nên rót cho khách trước.”

 

Râu quai nón cũng không lên tiếng, đưa tách trà đến trước mặt Nguyễn Tri Hạ: “Mời uống trà!”

 

“Cảm ơn.” Nguyễn Tri Hạ nhận lấy tách trà rồi nói cảm ơn. Cô nâng tách trà trong tay, ánh mắt lại không ngừng quan sát xung quanh căn phòng.

 

Căn nhà này có ba tầng nhỏ, không rộng rãi, tinh xảo giống như những căn biệt thự khác trong thành phố, ngược lại đơn giản nhưng mà rất ấm áp.

 

Nguyễn Tri Hạ không nhìn thấy bóng dáng của người giúp việc, cũng không trông thấy Tư Hạ.

 

Xem ra Tư Cẩm Vân cũng hoàn toàn không giống như trước đây, Nguyễn Tri Hạ không biết cô ta xảy ra chuyện gì, nhưng Tư Cẩm Vân có thể ở chỗ này, nhất định cũng không phải là trùng hợp.

 

Nguyễn Tri Hạ không gấp gáp hỏi nhiều.

 

Sau khi râu quai nón rót trà cho hai người xong, liền đi đến ghế sofa đơn bên cạnh ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra, ngón tay gõ không ngừng trên điện thoại, xem ra giống như đang chơi trò chơi.

 

Tư Cẩm Vân bất ngờ nói một câu: “Là tới thăm Tư Hạ đúng không?”

 

Nguyễn Tri Hạ nghe vậy, đột nhiên quay đầu lại nhìn cô ta: “Tư Hạ ở đây?”


DMCA.com Protection Status