Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 159: Chỗ khả nghi



Ý nghĩ của nàng rất đơn giản, nếu Lý Vân Tiêu là đệ tử của vị đại nhân kia, như vậy thời điểm vị đại nhân kia không có mặt, nàng phải có trách nhiệm đi bảo vệ, quan tâm hắn.

Nhưng nghe ở trong tai Lý Vân Tiêu, lại là cả người bốc lên mồ hôi lạnh, có chút không biết làm sao. Hắn kinh hãi nhìn Lạc Vân Thường, thầm nghĩ: Lẽ nào nàng biết thân phận của ta? Tuyệt đối không thể! Chuyện như vậy đừng nói đoán được, coi như ta chính mồm nói, cũng sẽ không có người tin.

Mấy người Trần Đại Sinh che miệng cười trộm, hắn hô:

– Vân Tiêu, lại đây.

Lúc này Lý Vân Tiêu mới như trút được gánh nặng, vội vàng chạy tới, ở bên cạnh Trần Đại Sinh ngồi xuống.

Nguyên Tử Tấn hơi kinh ngạc, thiếu niên trẻ tuổi như vậy cũng đã là tướng lĩnh? Nhưng hắn biết trong triều, rất nhiều quyền quý đều thích đem con cháu mình phái đến trong quân đội mạ vàng. Chuyện gì cũng không cần làm, thuần túy là du lịch, trở lại liền thăng quan tiến tước, vì lẽ đó cũng không cảm thấy kỳ quái.

Ở dưới Trần Đại Sinh ra hiệu, hắn bắt đầu giảng giải thế cục trước mắt.

– Đại quân Bách Chiến quốc vây nhốt Côn Kim Thành tổng cộng hai mươi bảy ngày, bên trong không hề có một chút tin tức nào truyền tới. Tuy rằng đại quân còn chưa tây tiến, thế nhưng trước An Vĩnh Thành còn có ba toà trấn nhỏ, cũng đã bị đại quân Bách Chiến quốc chiếm lĩnh. Sợ là chỉ cần Côn Kim Thành vừa luân hãm, liền sẽ lập tức bôn tập An Vĩnh Thành.

– Ba toà trấn nhỏ phân biệt là Phượng sơn trấn, Phi phượng trấn cùng Dương tam trấn, mỗi trấn nhỏ an bài binh lực ta đã phái người tra xét qua, đại khái khoảng hai vạn. Bởi vì không cách nào đột phá ba toà trấn nhỏ này, vì lẽ đó tin tức phía trước hoàn toàn không biết gì cả. Cụ thể Bách Chiến quốc đến cùng có bao nhiêu người, hiện nay vẫn là ẩn số. Nhưng theo ta đánh giá, ít nhất cũng khoảng 800 ngàn.

Mọi người nghe xong, đều trở nên trầm tư.

Trần Đại Sinh trầm ngâm nói:

– Vây thành hơn một tháng, xem ra bọn họ là dự định trực tiếp bức đến trong thành hết lương mới thôi. Nhưng nơi này có một nghi điểm lớn nhất, đại quân chúng ta xuất phát cũng nửa tháng, bọn họ cũng có thể sớm chiếm được tin tức, đồng thời lấy biện pháp ứng đối, nhưng hiện nay lại không có một chút động tác nào. Nói cách khác, bọn họ cũng không sợ đại quân chúng ta đến, thậm chí không sợ trong ứng ngoài hợp tiêu diệt bọn họ.

Hàn Thiên Phương nói:

– Đúng, này hoàn toàn không phù hợp lẽ thường. Nếu ta là tướng lĩnh phe địch, dưới tình huống chỉ có 800 ngàn đại quân, sau khi đại quân đối phương xuất chinh, hoặc là mạnh mẽ công thành, tranh thủ sớm ngày phá thành. Hoặc là trực tiếp tây tiến, chiếm cứ địa hình có lợi. Còn có một trường hợp chính là trực tiếp lui về Bách Chiến quốc. Hiện nay xem đều không có, mà chỉ là án binh bất động. Xác thực rất kỳ quái!

Trong lòng Trần Đại Sinh hơi động, điểm danh nói:

– Hoàng Hồng, ngươi nói cái nhìn của mình một chút.


DMCA.com Protection Status