Với hình thể của người khổng lồ xanh, vẫn có thể mượn “ghim cài áo biến hình” yểm hộ một chút. Nhưng mùi trên cơ thể lại không có cách nào che giấu bằng huyễn thuật.
Vì vậy trước khi gặp đám người Cao Mỗ Mỗ thì vẫn nên đi tắm cái đã.
Thử xem hiệu quả của sữa tắm Bách Hoa Cốc mà Tuyết Lang Động Chủ khuyên dùng thế nào, hy vọng có thể khử đi mùi vị trên người hắn, nếu có thể rửa sạch được màu xanh trên người thì càng tốt.
Nhà tắm trong phòng rất rộng.
Sau khi Tống Thư Hàng đi vào nhà tắm, cởi áo đạo sĩ đổi được ở chỗ Dương hoà thượng. May mà độ co giãn của áo đạo sĩ khá tốt, không bị rách bởi cơ bắp khoa trương của hắn.
Nhưng áo cánh bên trong áo đạo sĩ lại không may mắn như vậy.
Tống Thư Hàng tiện tay cởi cái áo bị rách bươm ra, chuẩn bị đi tắm bồn.
Nhưng lúc này, hắn bỗng ngừng lại.
Trước gương trong nhà tắm, cô gái có mái tóc dài màu xanh dường như đang ngồi trang điểm.
Nữ tu tóc xanh có mái tóc rất dài, tinh tế nhưng cũng rất dịu dàng.
Lúc cô ngồi trên chiếc ghế trước gương, mái tóc rủ xuống sàn như chiếc áo choàng khoác sau lưng cô.
Nước da trắng như tuyết, nhìn qua giống như con lai Trung Tây, ngũ quan tinh tế như người phương Đông, cũng có cảm giác giống người phương Tây. Lông mi cô cũng là màu xanh, vừa dài vừa nổi bật.
Khoé miệng Tống Thư Hàng giật một cái.
Cô gái này chính là nữ tu tóc xanh đã gieo quẻ cho Tống Thư Hàng lúc còn ở trong sơn trang nghỉ mát của Bạch Tôn Giả, nghi là do Đồng Quái Tiên Sư dịch dung mà thành.
Bản thể của hình tượng này có lẽ là quản lý Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử thần bí của nhóm Cửu Châu số 1, hình tượng của nữ tu tóc xanh này từng xuất hiện trong ký ức của Thánh Nhân lúc ở đầm Thánh Tịch.
Tống Thư Hàng dò hỏi:
- Đồng Quái tiền bối?
- Ồ, Thư Hàng tiểu hữu đấy à.
Cô gái tóc dài xanh quay đầu lại, mỉm cười về phía Tống Thư Hàng:
- Ừ, xem bộ dạng thì chắc quẻ bói lần trước ta gieo ứng nghiệm rồi chứ gì, ta cũng thành công nắm chặt lấy vận may của mình.
Thành công nắm chặt lấy vận may của mình ư?
Khoan khoan!
Lúc này hắn mới nhớ ra, hôm đó Đồng Quái tiên sư gieo quẻ cho hắn, nói gần đây hắn sẽ gặp may mắn.
Lúc Tống Thư Hàng bị doạ cho sợ, trong lòng hắn đã quyết định… Băng qua đường không chỉ cần phải nhìn đèn xanh đèn đỏ mà còn phải chú ý xem đằng xa kia có xe nào vượt quá tốc độ mà không kịp thắng xe không. Đi trên đường cũng phải chú ý kỹ cả dưới chân lẫn trên trời, nói không chừng dưới chân xuất hiện hố bẫy, trên trời còn có thiên thạch rơi xuống gì đó.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn sơ ý.
Cuối cùng, hắn rơi vào thế giới Kim Liên của Nho gia, bị giày vò không ngừng, suýt chút nữa đến cả cái mạng nhỏ này cũng toi luôn rồi.
Không ngừng “chết” và “sống lại” để lại bóng đen tâm lý nặng nề cho Tống Thư Hàng.
Quả thật có thể nói là chết đuối vớ được cọc mà.
- Sao nào, ngươi có hài lòng với quẻ bói mà lần trước ta gieo cho ngươi không?
Nữ tu tóc xanh quay đầu lại, con ngươi xinh đẹp nhìn về phía Tống Thư Hàng.
- Hơ hơ.
Tống Thư Hàng cười khổ:
- Vận may đáng sợ.
- Ha. Nhưng dù có đáng sợ đi chăng nữa thì nó vẫn là vận may, những gì ngươi gặt hái được trong đó còn vượt quá sức tưởng tượng của ngươi đúng không?
Nữ tu tóc xanh cười một cái.
Trong lòng Tống Thư Hàng chấn động, vận may đáng sợ cũng là vận may à?
Lẽ nào kết quả quẻ bói của vị nữ tu tóc xanh này gieo là thật sao?
Vậy thì quẻ bói độ kiếp của Tô Thị A Thập Lục cùng Vũ Nhu Tử… Cũng là thật sao?
Cái này không ổn rồi!
- Tiền bối, ngài có thật là Đồng Quái tiền bối không?
Tống Thư Hàng thăm dò.
- Ngươi đoán xem.
Nữ tu tóc xanh cười hi hi, lấy ra chiếc mũ nhỏ màu trắng, đội lên đầu.
Tống Thư Hàng hít thở sâu:
- Ta đoán ngài chính là Đồng Quái tiền bối
- Hi hi, ừm, ngươi đoán đúng rồi đấy, ta là Đồng Quái.
Nữ tu tóc xanh vươn vai một cái, chớp mắt:
- Cảm ơn cái gương của ngươi nhé. À đúng rồi, xem ra ngươi muốn đi tắm à, có cần ta giúp ngươi không?
- Cảm ơn, ta từ chối.
Tống Thư Hàng nghiêm túc nói:
- Ta không gay.
- Ha ha.
Nữ tu tóc xanh mỉm cười:
- Vậy có muốn ta gieo cho ngươi một quẻ nữa không?
Tống Thư Hàng cảnh giác nói:
- Đồng Quái tiền bối, lần này lại muốn gì ở ta nữa đây?
- Ta nghe nói ngươi lấy được không ít hạt sen Quân Tử Kim Liên từ chỗ Nho gia. Ta để lỡ mất hoạt động lần này, đến một hạt sen cũng không lấy được. Cho nên muốn đổi một hạt từ chỗ ngươi. Vậy ngươi có muốn một quẻ không?
Nữ tu tóc xanh ngồi tựa lưng trên ghế, tủm tỉm cười, nói.
- Nhưng gần đây ta chẳng có gì muốn xem cả.
Tống Thư Hàng lắc đầu nói.
- Hừm, nhưng ta lại thấy dạo này ngươi cần gieo một quẻ đấy. Hôm nay mi tâm ngươi đen đến phát sáng cả ra rồi, sáng rực luôn.
Nữ tu tóc xanh mìm cười nói.
Tống Thư Hàng nghe vậy, mặt mày hớn hở đứng bật dậy:
- Thế chẳng phải có nghĩa là ta có vận may sao?
- Ngươi ngây thơ quá rồi đấy, Thư Hàng tiểu hữu.
Nữ tu tóc xanh cười nói:
- Hiện tại ta còn chưa nâng quẻ đâu. Cho dù quẻ của ta toàn là quẻ ngược, nhưng ta còn chưa hạ quẻ… Chỉ là xem tướng mạo ngươi rồi đưa ra kết luận thôi, không tính là “quẻ”. Cho nên, mi tâm của ngươi đúng là đen đến sáng rực luôn rồi.
Tống Thư Hàng:
- …
- Vậy nên đến gieo một quẻ đi. Tuyệt đối không thiệt đâu.Nữ tu tóc xanh tiếp tục khuyên nhủ.
- Xem quẻ thì hết bao nhiêu hạt sen thế?
Tống Thư Hàng nói, hiện giờ số lượng “Quân Tử Kim Liên” trên người hắn không ít nên nếu như tiền xem quẻ không đắt thì gieo một quẻ cũng chẳng sao.
- Yên tâm đim không đắt đâu, lấy hai hạt sen “Quân Tử Kim Liên” của ngươi là được rồi, lời lắm đấy.
Nữ tu tóc xanh tủm tỉm cười.
- Đắt quá, hai hạt bằng sáu trăm Tà Ma tứ phẩm rồi.
Tống Thư Hàng nói, hắn giết quái trong lưới lọc đến rục cả tay, phần thưởng nhận được cũng mới có ba hạt.
- Ta đảm bảo, quẻ có giá trị, nếu không giá trị thì có thể trả lại tiền xem quẻ.
Nữ tu tóc xanh đong đưa qua lại trên ghế nói.
Tống Thư Hàng cắn răng:
- Ta đồng ý!
Nói xong, lấy ra hai hạt sen đưa cho nữ tu tóc xanh.
- Lựa chọn thông minh đấy.
Nữ tu tóc xanh nhận lấy hai hạt sen rồi đặt hạt sen trong tay lắc mấy cái, ném nhẹ lên.
Hai hạt sen lăn lóc trên bàn trang điểm, cuối cùng dừng lại.
Đây chính là dùng hai hạt sen để xem quẻ sao? Thứ này mà cũng dùng để gieo quẻ được à?
Nữ tu tóc xanh nhìn về phía hai hạt sen, trầm tư giây lát.
Sau đó, cô bấm đốt ngón tay.
Sau khi tính toán một hồi, cô lên tiếng dò hỏi:
- Thư Hàng tiểu hữu, lúc ngươi ở trong không gian Kim Liên của Nho gia, ai là người tấn công các ngươi?
- Bọn ta không nhìn thấy người đã tấn công mình, chỉ thấy một ngón tay sắt thép đâm vào thế giới Kim Liên, pháp thuật phong bạo được phóng ra rồi cuốn lấy tất cả bọn ta.
Tống Thư Hàng trả lời.
Nữ tu tóc xanh gật đầu, tiếp tục bấm đốt ngón tay.
Một lúc sau, cô gật đầu, cất hai hạt sen đi, nói:
- Không sai, đúng với suy đoán của ta.
- Đồng Quái tiền bối, kết quả quẻ bói là hung hay cát vậy?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Ừm, từ ánh sáng của quẻ bói thì là quẻ thượng thượng thượng thượng thượng đấy.
Nữ tu tóc xanh cười ha ha nói.
Không ổn tí nào, lần trước nói mình gặp may mà xém tí nữa đã tèo rồi. Lần này thiêm có nhiều chữ “thượng” thế kia, liệu ta có còn sống nổi đến hết ngày mai không?
Tống Thư Hàng:
- Thế… ta còn cứu được nữa không?
- Được.
Nữ tu tóc xanh gật đầu:
- Thăng cấp “ánh sáng công đức” trên người ngươi lên đi. Độ hoá mười vạn oan hồn, khiến ánh sáng công đức hộ thể sinh ra biến chất thì có hy vọng vượt qua được trận này. Ngươi đưa ta hai hạt sen mà có được nhiều tin tức đáng giá đến vậy thì không lỗ đâu. Nói đến đây thôi.
Nói xong, không đợi Tống Thư Hàng hỏi thêm gì, cô đã mở cửa sổ nhỏ nhà tắm, rời khỏi chỗ này.
Tống Thư Hàng:
- …
Mấy phút sau
Tống Thư Hàng xả đầy nước vào bồn tắm rồi ngâm trong nước.
Sau đó, đổ đầy nước nóng vào trong gáo múc nước, ngâm Thông Nương mọc thêm tay chân nhỏ nhắn vào trong gáo nước.
- Qủe thượng thượng thượng thượng thượng, rốt cuộc là kiếp nạn đáng sợ thế nào chứ?
Tống Thư Hàng lẩm bẩm nói.
- Ta nghĩ chắc hẳn là tử nạn đó.
Trong miệng Thông Nương phun ra bọt nước, nói:
- Hay là nhân lúc ngươi còn chưa chết thì lập một bức di chúc phân chia di sản đi nhé? Ta với ngươi sớm tối có nhau lâu như vậy, đừng quên chia cho ta một phần tài sàn đấy.
Tống Thư Hàng:
- …
Hắn ngăn lời nói của Thông Nương lại.
Trong đầu tiếp tục suy tư, tại sao làm biến chất “ánh sáng công đức” là có hy vọng vượt qua kiến nạn “quẻ thượng thượng thượng thượng thượng” sắp phải đối mặt kia?
Tống Thư Hàng vừa suy nghĩ vừa lấy một hạt sen Quân Tử Kim Liên từ trong chiếc túi thu nhỏ còn một tấc kia, cắn từng miếng một.
Trong tay hắn hiện giờ còn năm mươi hạt sen.
Vốn dĩ hắn thu được ba hạt trong kúc giết Cửu U tà ma đổi được hạt sen từ Bạch Vân Thư Viện, trong đó cho Thông Nương ăn một hạt để cô có được dị năng ba đầu sáu tay.
Về sau Hằng Hoả Chân Quân trả thù lao năm mươi hạt sen để đổi với điệu múa đánh dấu của hắn. Hơn nữa còn dùng năm hạt sen thù lao mời hắn và Bạch Tôn Giả tham gia buổi lễ khai mạc của không gian Kim Liên. Nhưng phần hạt sen thù lao này vẫn chưa lấy được.
Vừa nãy hắn đã dùng mất hai hạt để trả quẻ kim cho Đồng Quái tiên sư.
Cuối cùng trong tay còn lại đúng năm mươi hạt sen.
Số lượng hạt sen vừa đủ, Tống Thư Hàng muốn thử nhai vài hạt, có thể thăng cấp dị năng Thiệt Trán Liên Hoa của mình.
Một hạt, hai hạt… năm hạt.
Sau khi ăn đến hạt sen Quân Tử Kim Liên thứ năm, Tống Thư Hàng cảm giác đầu lưỡi tê rần… đến rồi, cảm nhận được rồi, dị năng sắp thăng cấp rồi.
- Thiệt Trán Liên Hoa!
Tống Thư Hàng kích hoạt dị năng của mình.
Đầu lưỡi hắn hơi động đậy, nhẹ nhàng thở ra một hơi. Sau đó, linh khí trong hư không tự động ngưng tụ, cuối cùng tụ lại bốn đoá hoa sen trắng tinh trước mặt Tống Thư Hàng.
Hoa sen trắng như tuyết, mang theo chút hàn khí, lẳng lặng trôi giữa không trung.
- Biến thành bốn đoá hoa thật này.
Tống Thư Hàng nói móc.
Tuy đã sớm biết điều đó từ miệng của Hằng Hoả Chân Quân, sau khi dị năng Thiệt Trán Liên Hoa thăng cấp sẽ biến thành bốn đoá hoa sen. Nhưng trong lòng Tống Thư Hàng vẫn ôm một tia may mắn, hy vọng Thiệt Trán Liên Hoa của bản thân có thể biến dị một chút.
Kết quả, trên người hắn quả nhiên không có quầng sáng đặc thù nào, sau khi dị năng tiến hoá vẫn biến ra bốn đoá hoa sen như người ta.
- Vậy tiếp theo thử cái này đi.
Tống Thư Hàng lại lấy một cây cỏ nhỏ có tên là Đao Ý Thông Huyền từ trong trang bị không gian ra.