Khi nhìn thấy một thùng bưu kiện chuyển phát nhanh to như thế, mắt của Tống Thư Hàng co giật.
Kích cỡ này, hình dáng này làm cho hắn có cảm giác sẽ đột nhiên có một Vũ Nhu Tử hay một Tô Thị A Thập Lục từ bên trong nhảy ra vậy.
- Ai ya, không xong rồi, ta bị xe đè rồi.- Lúc này, một giọng nói truyền vào trong tai Tống Thư Hàng.
Ba giây sau, Diệt Phượng Công Tử cúi đầu nhìn xuống.
Chỉ thấy người vốn đáp xuống trên đỉnh xe chuyển phát là Bạch Hạc Chân Quân lúc này lại bị đè dưới đáy xe. Nhìn qua thì đúng là một tai nạn giao thông bi thảm.
Chỉ có điều, bây giờ trên mặt của Bạch Hạc Chân Quân chứa đầy sự hưng phấn, làm nhạt hẳn sự bi thương của tai nạn giao thông đi.
Lúc này, Bạch Hạc Chân Quân đang cẩn thận từng li từng tí cầm một tờ giấy A4 trong tay.
Trên tờ giấy đó là một trận pháp phù văn đã được cải tạo, còn có cả trận pháp động lực hệ phong rất mạnh nữa.
Bạch Hạc Chân Quân vô cùng cẩn thận cất tờ giấy A4 đó đi. Mặc kệ là vị đạo hữu nào trong nhóm làm mất, một khi đã rơi vào tay hắn thì là đồ của hắn rồi! Đây là bảo vật có liên quan đến Bạch tiền bối đấy.
Mà sau khi bị mất đi lá bùa tăng tốc, thì cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại.
Tống Thư Hàng nhìn vào bên trong chiếc xe lần nữa, túi khí an toàn trong xe đã bật ra, đồng chí Tư Mã Giang cuối cùng vẫn bị hôn mê rồi.
Cho dù khiên bảo hộ của Diệt Phượng Công Tử đã chuyển thành khiên dạng lỏng có đàn hồi thì lực va chạm với chiếc xe chuyển phát đang chạy tốc độ cao vẫn không hoàn toàn bị triệt tiêu, vẫn còn một phần lực va chạm tác động lên chiếc xe và Tư Mã Giang.
Tống Thư Hàng thở dài một hơi, khống chế cơ thể của Diệt Phượng Công Tử, đi vào từ thùng xe rồi vác Tư Mã Giang đang hôn mê ra ngoài.
Lúc trèo lên xe, hắn nhìn thấy chiếc hộp bưu kiện chuyển phát bị rơi dưới đất.
Tống Thư Hàng thử tìm ở trên thùng hàng và nhanh chóng nhìn thấy đơn chuyển phát nhanh.
Trên đơn không có thông tin nào của người gửi cả, ở phần người nhận thì chỉ thấy dòng chữ “Thân gửi bạn ta - Sở Khang Bá”, còn có địa chỉ của một thôn nhỏ ở bên ngoài địa bàn của Sở gia.
Cái thôn kia là do người của Sở gia đặc biệt lập ra, đó là nơi chuyển để nhận phát nhanh thông thường và là trạm trung chuyển để tộc nhân giao lưu với thế giới của người bình thường.
- Sở Khang Bá? Đó không phải là lão tổ của Sở gia sao? - Tống Thư Hàng thầm nói.
Nhìn vào cái hộp to như thế, nếu như không có hai chữ ‘bạn ta’ thì một thùng chuyển phát nhanh với kích cỡ thế này rất dễ khiến cho một vài quý ông hiểu lầm đó nha.
- Nếu đã là chuyển phát nhanh của lão tổ Sở gia vậy thì cứ để cho đệ tử của Sở gia mang đi luôn đi. - Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Vì thế, hắn giơ tay ra cầm lấy thùng chuyển phát nhanh, tay kia thì đỡ lấy Tư Mã Giang, bước về phía chiếc xe mà cơ thể của mình đang ở tạm.
- Diệt Phượng đạo hữu, giúp ta nâng chiếc xe này lên với. Tư thế này của ta không thể dùng sức được. - Ở phía sau, Bạch Hạc Chân Quân lên tiếng.
Tống Thư Hàng: …
Mà đúng lúc này, ở đằng sau có một giọng nói vang lên.
- Vị tiền bối này, xin đợi một chút! - Là Tô Văn Khúc, Nhất Diệp Cô Châu của hắn cũng đã đuổi kịp tới đây rồi.
Từ xa hắn đã nhìn thấy ‘Diệt Phượng Công Tử’ một tay đỡ anh bạn chuyển phát, tay còn lại thì cầm thùng chuyển phát nhanh. Vì thế, hắn có hơi lo lắng cho anh nhân viên chuyển phát nhanh kia nên bèn lên tiếng.
Tống Thư Hàng điều khiển cơ thể của Diệt Phượng Công Tử đi đến bên cạnh chiếc xe, hơi móc chân lên. Chiếc xe cồng kềnh bị lộn một vòng, giải thoát cho người vẫn đang bị kẹt dưới xe là Bạch Hạc Chân Quân.
Sau đó, Tống Thư Hàng quay đầu nhìn Tô Văn Khúc nhảy từ trên Nhất Diệp Cô Châu xuống.
Đúng là một thư sinh có phong độ nhẹ nhàng, Tô Văn Khúc đầu đội khăn vuông, người mặc nho sam, eo buộc ngọc kiếm, đây hoàn toàn là hình tượng “bản thân sau này” trong lòng Tống Thư Hàng.
Cho nên, khi vừa nhìn thấy cách ăn mặc của Tô Văn Khúc thì ngay lập tức tăng +10 điểm hảo cảm.
- Vãn sinh là Ngọc Kiếm Thư Sinh của Bạch Vân Thư Viện xin bái kiến các vị tiền bối. - Tô Văn Khúc cong người nho nhã hành lễ, giống như một thư sinh xuyên không từ cổ đại về vậy.
Bạch Hạc Chân Quân đang đứng ở một bên vỗ bụi bẩn trên người mình, vừa nghe thấy thế thì đột nhiên xen vào: - Tô Văn Khúc của Bạch Vân Thư Viện ư? Ồ, ta nhớ ra rồi, ngươi chính là con trai duy nhất của Hằng Hỏa Chân Quân đúng không? Đạo hiệu của ngươi không phải là Đề Đao Thư Sinh sao?
Khóe miệng Tô Văn Khúc ngay lập tức co rút mãnh liệt: - Tiền bối, đó chỉ là do các đạo hữu trêu ghẹo đặt biệt danh cho ta thôi. Đạo hiệu của vãn sinh vẫn là Ngọc Kiếm Thư Sinh.
- Hóa ra là thế, có điều biệt danh của ngươi còn khí phách hơn đạo hiệu của ngươi đấy. - Bạch Hạc Chân Quân gật nhẹ đầu.
Miệng của Tô Văn Khúc lại co rút lần nữa.
Vì cái biệt danh Đề Đao Thư Sinh của Tô Văn Khúc mà hảo cảm của Tống Thư Hàng với hắn lại +10 điểm nữa.
Thế cho nên, hắn rất vui vẻ mở miệng hỏi: - Tô đạo hữu có việc gì sao?
- Khụ khụ, tiền bối, thật ra việc là thế này, cái anh nhân viên chuyển phát nhanh trên vai người ấy, thực ra là do ta dẫn nhầm đường nên hắn ta mới xông vào chỗ tụ hội của các vị tiền bối. Ngàn sai vạn sai đều là sai lầm của vãn sinh, vì thế, xin các vị tiền bối đừng trách phạt hắn. - Tô Văn Khúc cẩn thận nói.
Tống Thư Hàng rất sửng sốt, ba giây sau, hắn cười đáp: - Tô đạo hữu hiểu lầm rồi, chúng ta không có ác ý gì với Tiểu Giang đâu. Ta và Tiểu Giang cũng coi như có duyên gặp mặt vài lần. Thấy hắn hôn mê nên ta đang chuẩn bị đưa hắn sáng bên cạnh để nghỉ ngơi một lát, tiện thể kiểm tra tình trạng cơ thể của hắn luôn.
- Anh bạn chuyển phát nhanh này lại có duyên với tiền bối ư? - Tô Văn Khúc nghe đến đây bèn thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần người ta không chết vì ta là được rồi.
Sau khi biết được Tư Mã Giang không sao cả thì lực chú ý của Tô Văn Khúc ngay tức khắc chuyển sang những chiếc máy kéo tay cầm xếp thành hàng kia, hắn cũng chú ý đến những vị tiền bối đang chuẩn bị cải tạo máy kéo tay cầm nữa.
Tru-yện được dịc-h trực tiếp tại iREAD--Cải tạo xe và đua xe là sở thích lớn nhất của Tô Văn Khúc.
Cho dù đó chỉ là máy kéo tay cầm thì Tô Văn Khúc cũng cảm thấy rất thú vị.
Đồng thời, lúc nhìn thấy nhiều máy kéo có tay cầm như thế Tô Văn Khúc lập tức liên tưởng ngay đến nội dung cuộc điện thoại của Hằng Hỏa Chân Quân, gần đây giới tu chân sẽ có một cuộc thi đua xe rất đặc biệt trên.
Chẳng lẽ, cuộc thi đua xe đó chính là cuộc thi máy kéo có tay cầm ư?
Suy đoán của Tô Văn Khúc nhanh chóng được chứng thực. Phụ thân của hắn - Hằng Hỏa Chân Quân đã từ nơi xa xôi ngàn dặm đến đây rồi, Hằng Hỏa Chân Quân vừa đáp xuống một mảnh đất trống gần Đoạn Tiên Đài.
Còn có rất nhiều vị tiền bối của giới tu chân cùng đến đây với phụ thân hắn.
Ví dụ như Giao Bá Chân Quân xưng bá ngũ hồ tứ hải!
Ví dụ như người năm mươi năm trước tấn thăng lên làm tôn giả, danh tiếng vang khắp thiên hạ - Toàn Phong Tôn Giả!
Ví dụ như nhân vật vô cùng thần bí của giới tu chân - Đích Nam Hồ Đạo Nhân! Nghe nói hắn và thiên đình đời trước có quan hệ rất phức tạp.
Lại ví dụ như Thanh Tiêu Kiếm Quân, người đã kết hợp đạo pháp hệ lôi và kiếm thuật để sáng tạo ra một bộ kiếm pháp riêng cho mình.
Người tới đều là các vị cao nhân tiền bối danh tiếng lẫy lừng trong giới tu chân.
Những vị tiền bối cao nhân này đều đặc biệt tới đây để làm trọng tài cho ‘cuộc thi máy kéo tay cầm’ hoặc là đến xem thi đấu.
Cũng có người nhận được lời mời của Bạch Tôn Giả, đến đây để tham gia thi đấu, ví dụ như Giao Bá Chân Quân chẳng hạn.
Mà đồng thời, trong số các vị tiền bối đang cải tạo máy kéo tay cầm cũng có vài vị có tiếng tăm lẫy lừng. Họ đứng ra tiếp đón những vị khách từ ngàn dặm xa xôi đến đây.
Ví dụ như, vị tiền bối vẫn luôn chơi đùa với Kinh Ba kia lại là Hoàng Sơn Chân Quân nổi tiếng của giới tu chân.
Lại ví dụ như vị đạo nhân đang yên lặng trang bị thêm cho máy kéo đủ loại vũ khí hiện đại hóa kia, lại là tu sĩ thiên tài Cổ Hà Quan Chân Quân.
Ví dụ như con khỉ lớn kia, đó là tiền bối Cuồng Đao Tam Lãng nổi tiếng đấy! Không thể ngờ được Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối là một con yêu tinh khỉ. Hắn đang vừa đi vừa chém gió với các đạo hữu khác.
Ngoài ra còn có vị thiên tài Đấu Chiến Phật Tông - Tạo Hóa Pháp Vương cơ bắp cuồn cuộn, tóc dài bay bay nữa.
Ấy, đợi đã nào,có chỗ nào đó không đúng rồi.
Tạo Hóa Pháp Vương. Tóc dài bay trong gió á?
Lúc này, hai mắt của Tống Thư Hàng sáng ngời nhìn chằm chằm vào mái tóc mới của Tạo Hóa Pháp Vương!
Trí nhớ của Tống Thư Hàng hắn tốt lắm đó.
Lúc trước, khi các vị tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 giết huyết ma, Tạo Hóa Pháp Vương đã sử dụng chiêu ‘Siêu Xayda phiên bản đầu trọc’, biến thân thành chân thân của Chiến Phật.
Lúc biến thân, tóc của Tạo Hóa Pháp Vương tiền bối đều cuốn theo chiều gió hết rồi. Nhưng bây giờ, sao Tạo Hóa Pháp Vương lại có một bộ tóc đen bóng mượt thế kia?
Tóc của Tạo Hóa tiền bối mọc ra kiểu gì thế?
Là đạo thuật à?
Là đạo thuật khiến tóc người ta mọc dài ra sao? Vừa nghĩ đến đây, hai mắt của Tống Thư Hàng lập tức sáng bừng lên!
Đợi sau khi cuộc thi ‘máy kéo có tay cầm’ kết thúc, nhất định phải xin Tạo Hóa tiền bối dạy cho mình loại pháp thuật ngầu bá cháy này mới được.
Thời gian trôi qua thật nhanh.
Mặt trời đã ngả về Tây.
Tuy nhiên, ở một khu vực ven biển trên đất Hoa Hạ, có một nơi vắng người sinh sống. Hôm nay, nơi này lại là chỗ quy tụ của hơn một nghìn người với đủ loại hình thù kì quái.
Bọn họ đều nghe ngóng được tin tức nên mới đến đây để xem xem cuộc thi ‘máy kéo tay cầm’ lần thứ nhất của giới tu chân rốt cuộc là cuộc thi như thế nào.
Sở dĩ chỉ trong một thời gian ngắn mà đã có nhiều tu sĩ tụ tập đến đây như vậy chủ yếu là do có các vị ‘tu sĩ tiền bối’ tiếng tăm lừng lẫy được mời đến để làm giám khảo, trọng tài.
Vì ở trong môn phái của mình, họ rất có danh vọng, vì thế liền có rất nhiều đệ tử truyền tin tức đi, vội vàng hẹn với các hảo hữu, sư huynh đệ, sư tỷ muội cùng qua đây, trở thành một thành viên trong hàng ngũ khán giả.
Ngoài ra, những đệ tử Sở gia giúp các vị tiền bối cải tạo máy kéo lúc trước cũng được lôi từ Đoạn Tiên Đài sang khu ven biển này, đồng thời trở thành khán giả của cuộc thi luôn.
Cơ thể của Tống Thư Hàng, nhân viên chuyển phát Tư Mã Giang và thùng bưu kiện to tướng cùng được mang đến đây luôn thể.
Lúc này, Linh Điệp Tôn Giả, Bạch Tôn Giả hiện lên trên khoảng không của trường đấu. Hai vị tôn giả cảm thấy rất hài lòng với đường đua mà mình đã xây dựng. Đảm bảo các đạo hữu của nhóm Cửu Châu số 1 sẽ có một kí ức tốt đẹp, cả đời khó quên cho mà xem.
- Toàn Phong đạo hữu, đợi lát nữa cuộc thi bắt đầu còn phải làm phiền ngươi làm trọng tài bắn súng hiệu đấy. - Bạch Tôn Giả nói với Toàn Phong Tôn Giả.
- Đây là vinh hạnh của ta. - Toàn Phong Tôn Giả gật đầu đáp. Năm đó, khi chưa tấn thăng làm tôn giả, người ta gọi Toàn Phong Tôn Giả là ‘Tối Huyễn Phong Triều Chân Quân’, gọi tắt là Huyễn Phong Chân Quân.
Toàn Phong Tôn Giả giao thiệp rộng rãi, thích làm việc thiện, nhưng hắn cũng rất thích làm trọng tài bắn súng hiệu. Hắn thích nhất là những vị trí nổi bật như thế.
Hơn nữa, Toàn Phong Tôn Giả cũng quyết rồi, người ta đều nói là ‘Tất cả vào vị trí! Chuẩn bị! Xuất phát!’
Nhưng hôm nay hắn muốn đổi mới một lần. hắn sẽ hô là ‘Tất cả vào vị trí! Chuẩn bị! 1,2 ,3, 4,5, 6 Xuất phát!’
Tống Thư Hàng tràn đầy tự tin bước đến bên cạnh chiếc máy kéo có tay cầm của mình.
Phản ứng đếm ngược ba giây là cái thá gì? Không làm khó được Tống Thư Hàng ta đâu!
Bình thường khi các trọng tài bắn súng hiệu, sau khi hô ‘Tất cả vào vị trí! Chuẩn bị!’ xong thì hai, ba giây mới nổ súng.
Nói cách khác, khi cuộc thi bắt đầu, chỉ cần lúc trọng tài bắt đầu hô ‘chuẩn bị’, hắn ra mệnh lệnh lái xe là được!
Ba giây sau là vừa đúng lúc xuất phát rồi!