Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 158: Anh viết giúp em 3



" Đồng Đồng, tại sao cậu tới sớm như vậy?" Vẻ mặt Tiểu Thỏ kinh ngạc nhìn Trình Thi Đồng, đi đến bên cạnh cô ấy, tháo cặp sách, ngồi xuống.

" Đương nhiên là tới chờ cậu." Vẻ mặt Trình Thi Đồng chờ mong nhìn Tiểu Thỏ hỏi: "Như thế nào, viết thư tình xong chưa?"

" Viết xong rồi!"

Tiểu Thỏ mở cặp sách mình ra, từ bên trong cặp tìm được lá thư ngày hôm qua mình cất kỹ kia, đưa tới trong tay Trình Thi Đồng nói: "Cho cậu."

" Wow, phong thư này nhất định cực kỳ quý đi?"

Trình Thi Đồng cảm chất giấy của phong thư trong tay mình, đường vân phía trên có hình dáng tao nhã cũng không phải cách điệu, rất giống trường hợp các loại phong thư đóng gói trong thiếp mời.

" Cái này tớ cũng không biết, đây là chú nhỏ cậu chọn phong thư giúp cậu." Tiểu Thỏ nhún nhún vai bày tỏ mình cũng không phải rất rõ ràng.

"Chú nhỏ tớ?" Vẻ mặt Trình Thi Đồng kinh ngạc nhìn Tiểu Thỏ.

"Đúng vậy, thư tình này cũng là chú nhỏ cậu viết giúp cậu a, anh ấy còn không cho tớ nhìn lén." Tiểu Thỏ cau cái mũi nhỏ đáng yêu hướng tới Trình Thi Đồng buồn bực nói: "Tớ thật sự rất tò mò a..."

Trình Thi Đồng trợn to mắt nhìn phong thư trong tay mình, phía trên viết ba cái chữ to Cố Ninh Thư, chữ viết kia thanh tú đẹp đẽ, tươi mát phiêu dật, vừa nhìn chính là bắt chước chữ viết của mình viết ra.

" May mà lúc tớ còn nhỏ chính là học thư pháp của chú nhỏ, cho nên chữ viết hai người có phần giống nhau, nói cách khác, Cố Ninh Thư nhất định không nhìn ra chữ viết này không phải là của tớ." Trình Thi Đồng dù sao cũng là vẫn học thư pháp, liếc mắt một cái có thể nhìn ra chữ viết này mặc dù bắt chước mình, nhưng mà ít nhiều vẫn mang theo một chút cứng cáp hữu lực ở đầu bút lông của Trình Chi Ngôn.

"Vậy cậu còn để cho tớ viết giúp cậu làm gì?" Tiểu Thỏ không biết nói gì hỏi.



"Cậu đần a, cậu viết xong tớ có thể chép lại một lần a." Trình Thi Đồng liếc cô một cái, lấy tay nhẹ nhàng đánh đầu cô một cái nói: "Hai người chúng ta chữ viết hoàn toàn không giống nhau làm sao đưa?"

"A... Phải ha..." Tiểu Thỏ sờ đầu mình, lập tức phục hồi tinh thần: "Ngày hôm qua tớ còn cố ý sao chép nhiều như vậy giúp cậu, một chút cũng không đáng a! Sớm biết thế tớ trực tiếp cầm thư tình chú nhỏ cậu nhận được tới đây cho cậu chọn là xong rồi."

" Ai nha, những cái thư tình này viết cho chú nhỏ tớ, làm sao bằng chú nhỏ tự tay viết thư tình!" Trình Thi Đồng cười tít mắt ôm lá thư kia vào trong ngực nói: "Cậu nói, tớ tìm lúc nào giao cho Cố Ninh Thư thì tốt a?"

" Cái này... Chính cậu quyết định đi..." Tiểu Thỏ giang tay, vừa định tiếp tục nói thì cửa phòng học liền đi tới một người.

Thanh âm Trình Thi Đồng lập tức liền im lặng.

Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, hướng tới cửa nhìn thoáng qua.

Tớ đi, quả nhiên là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Các cô đang trò chuyện Cố Ninh Thư a, vậy mà Cố Ninh Thư liền trực tiếp tiến vào phòng học như vậy.

Cố Ninh Thư vừa mới đi vào phòng học có lẽ cũng không nghĩ tới sáng sớm vậy mà sẽ có người còn sớm so với cậu ta, vì thế trên mặt cậu ta rõ ràng sửng sốt một chút, sau đó hướng tới Tiểu Thỏ và Trình Thi Đồng gật gật đầu, chậm rãi đi đến trên chỗ ngồi của mình.

Tiểu Thỏ và Trình Thi Đồng cứng ngắc cười cười với cậu ta, đồng thời quay đầu lại đưa lưng về phía cậu ta.

Trong phòng học nhất thời trầm mặc một hồi.

Tiểu Thỏ lặng lẽ quay đầu nhìn Trình Thi Đồng một cái, dùng ánh mắt hỏi: Nếu không thì, cậu thừa dịp hiện tại không có ai giao cho cậu ta?

DMCA.com Protection Status