Thượng Ẩn Full

Chương 489: Gặp lại Bạch Lạc Nhân



Cố Hải đi một lần đi khảo sát phương thức phát triển doanh nghiệp tại Canada. Nhân cơ hội lần này Cố Hải liền hẹn gặp Lý Thước, giờ đây Lý Thước đã mang quốc tịch Canada. Hai người bạn từ thuở nhỏ giờ đây gặp lại đã trưởng thành, ngày trước không phải suy nghĩ đến cuộc sống mưu sinh cực khổ, hiện giờ phải lao vào vòng xoáy của cuộc đời, phải lo làm việc, hết được hưởng thụ những ngày tháng không lo không nghĩ. Lý Thước không khỏi thở dài trách móc cuộc đời.

"Cuộc sống của người trưởng thành thật vất vả, cứ phải chạy đôn, chạy đáo hàng ngày lo làm ăn. Ngày trước không muốn học thì có thể cúp tiết chẳng lo gì, hiện giờ đi làm đâu còn cái tư tưởng trốn việc mà đi chơi được. Mấy thói quen ăn chơi, ngủ nghỉ không được tự do, muốn như thế nào thì thế đấy, cứ phải theo lịch làm việc. Ngày trước cứ cuối tuần là thong dong khắp nơi, chơi đủ thứ trò, hiện tại cuối tuần tôi chỉ muốn ở nhà ngủ một giấc. Ngày trước xài tiền không cần lo nghĩ gì, Hiện tại lại phải nghĩ ngợi trước khi muốn mua một món đồ nào đó. Thật mệt mỏi đầu óc quá mà"

Lý Thước đưa tay vỗ vai Cố Hải. "Cậu hiện giờ đã trở thành một tổng giám đốc điều hành cả một công ty chắc hiểu rõ nổi khổ của tôi"

Cố Hải không biểu lộ nói "Có lúc bận bịu một chút cũng tốt, để không có thời gian nghĩ đến nữa việc không vui nữa"

Lý Thước không hiểu Cố Hải nói gì cũng chẳng muốn hiểu lại nghĩ đến một việc liền hỏi "Ngày trước, cậu bị tai nạn, Châu Tự Hổ và tôi quả thật lo lắng cho cậu, cũng là bạn bè nhiều năm, nhìn cậu không khỏi khiến chúng tôi đau lòng." Lý Thước lại nhớ việc gì đó liền hỏi "Có một việc tôi đã nghĩ từ lâu nhưng chưa có cơ hội hỏi cậu, ngày trước cậu với Bạch Lạc Nhân thân thiết như vậy. Trước đó cậu còn nói với tôi sẽ không đội trời chung với con riêng của mẹ kế cậu, thế mà hai người lại dính với nhau như đã thân thiết từ rất lâu Nhưng tại sao từ lúc cậu nằm viện chúng tôi lại chưa từng thấy cậu ấy đến thăm cậu?"

Nghe tên Bạch Lạc Nhân trong lòng Cố Hải lại vô cùng đau xót. Ngày ấy cứ nghĩ Bạch Lạc Nhân đã chết. Sáu tháng ở bệnh viện, Cố Hải chỉ muốn nhanh chóng khỏe mạnh lại để tự mình xác minh tin Bạch Lạc Nhân không còn trên đời. Rồi sau đó biết được thông tin Bạch Lạc Nhân vẫn còn sống. Cố Hải nghĩ chuyện đã qua Bạch Lạc Nhân chưa chết, cậu cũng không hề trách cậu ấy, nhiều năm nay cậu vẫn giữ trong lòng cái tình yêu với người ấy, chỉ mong được nhìn lại cậu ấy một lần nữa. Nhưng Cố Hải lại dối lòng nói với Lý Thước "Tình cảm anh em ngày trước tôi trao cho cậu ấy có lẽ là sai lầm, nếu có gặp lại tôi coi như không quen biết cậu ấy"

.....

Lý Thước đứng trước sân bay gương mặt buồn bả tiễn Cố Hải về nước. Cố Hải nhìn thấy liền nói "Cậu đừng buồn nữa, có thời gian tôi sẽ đến thăm cậu, hoặc cậu có thể về nước tìm tôi."

Lý Thước nghẹn ngào "Cố Hải, cậu là người anh em thân thiết với tôi từ lúc hai đứa còn nhỏ, chúng ta là chí cốt thâm giao, tôi thật sự buồn khi phải xa một người bạn như cậu"

Cố Hải vỗ lưng Lý Thước "Được rồi, đừng có mít ướt như vậy, có thời gian lại gặp nhau thôi mà. Đến giờ rồi tôi phải đi đây"

Lý Thước buồn bã nhìn Cố Hải đi càng lúc càng xa.

...........

Cố Hải vừa đáp máy bay đã trở về công ty xem xét, giấy tờ đến tận khi trời đã tối mới về nhà. Sau một chuyến bay dài, Cố Hải nhanh chóng đi vào giấc ngủ.

"Cố Hải hôm nay anh với em đi chơi ở đâu đây?"

Cố Hải lạnh lùng nói "Chúng ta có chỗ nào đi chơi khác sao? Lúc nào em cũng muốn đi mua sắm, rồi đi ăn uống không phải sao"

Kim Lộ Lộ cười lớn "Chỉ có anh hiểu em" sau đó cô ôm tay Cố Hải vui vẻ tung tăng đi đến trung tâm mua sắm.

Cố Hải đang ngồi chờ Lộ Lộ đang thử mấy đôi giày thì điện thoại vang lên. Cố Hải lạnh lùng nhìn màn hình, bấm nút nhận cuộc gọi rồi đưa lên tai. Bên kia liền có tiếng Lý Thước vọng qua

"Đại Hải cậu đang ở đâu, đến đây chơi với chúng tôi đi"

Cố Hải nhàn nhạt trả lời "Tôi đang đi với Lộ Lộ"

Lý Thước hớn hở "Vậy thì đưa cô ấy đến đây luôn"

Có Hải nói "Được rồi" sau đó cúp máy. Cậu đi đến chỗ Kim Lộ Lộ lạnh lùng nói "Lý Thước rủ chúng ta đến chỗ cậu ấy chơi, em có đi không?"

Lộ Lộ liền nói "Em chưa thử giày xong"

Cố Hải lạnh nhạt đáp lại "Vậy em cứ thử khi nào xong thì đến đó, tôi đi trước" Cố Hải liền quay đi chẳng có chút quyến luyến gì. Kim Lộ Lộ liền đuổi theo Cố Hải "Em không mua giày nữa, em đi với anh"

Cố Hải, Kim Lộ Lộ, Lý Thước và Châu Tự Hổ ngồi trong một quán bar mới mở ở phía Bắc trung tâm thành phố. Mấy cô vũ công đang uốn éo trên sân khấu. Kim Lộ Lộ liếc xéo Lý Thước và Châu Tự Hổ "Những cái này đáng xem sao?"

Lý Thước cùng Châu Tự Hổ cười rất vui vẻ "Rất đáng xem"

Kim Lộ Lộ hừ lạnh một tiếng rồi nói "Cái này tôi cũng làm được có gì hay đâu chứ"

Lý Thước và Châu Tự Hổ liền khích tướng Kim Lộ Lộ "Vậy cô lên nhảy xem có hay hơn họ không"

Kim Lộ Lộ lớn tiếng nói "Được". Kim Lộ Lộ vừa đứng lên Cố Hải liền nắm cánh tay cô lại "Đừng nháo"

Kim Lộ Lộ xúc động ngồi xuống ghế. Lý Thước và Châu Tự Hổ lại oán trách "Chút nữa là đã có trò hay để xem rồi" Cố Hải đưa ánh mắt lạnh lùng chết người nhìn bọn họ. Họ liền im bặt, Lý Thước không biết nói gì liền đổi chủ đề sang việc khác "Khai giảng được mấy ngày rồi nhỉ. À mà này ở gần trường học của chúng ta vừa có mở một quán bar mới lần sau chúng ta để đó chơi đi"

Cố Hải quay qua liền hỏi "Cậu vừa nói gì?"

Lý Thước nói "Có quán bar mới mở lần sau chúng ta đến đó chơi"

Cố Hải nhăn mặt "Không phải, là câu trước"

Lý Thước lập lại "Khai giảng được mấy ngày rồi"

Cố Hải quay qua nhìn Lý Thước và Châu Tự Hổ rồi nhìn Kim Lộ Lộ lại hỏi "Tôi đang học ở đâu?"

Lý Thước ngạc nhiên đáp lại "Không phải cậu học cùng trường với chúng tôi sao?"

Cố Hải đứng lên bỏ lại ba con người kia đang ngây ngốc không hiểu chuyện gì xảy ra. Cậu liền chạy xe đến nhà chị họ Phòng Phỉ.

"Chị, sao em còn chưa chuyển trường?"

Phòng Phỉ ngạc nhiên nhìn Cố Hải "Sao cậu lại chuyển trường?"


DMCA.com Protection Status