Thượng Ẩn Full

Chương 454: Thật sự rất giống



Thạch Tuệ cũng thấy rối rắm trong lòng. Nếu cậu ta phát hiện cô nói dối người đó không phải là người anh ta cần gặp thì anh ta có thể làm đến cái chuyện gì đây. Lòng càng lúc càng trở nên rối rắm Thạch Tuệ một mực muốn đuổi Cố Hải đi. Nhưng anh ta mãi không chịu rời khỏi. Người bên trong bước ra đi về kế bên Thạch Tuệ mỉm cười với Cố Hải rồi quay sang Thạch Tuệ hỏi

"Bạn em hả?"

Thạch Tuệ mặt cứng đờ "Dạ đúng"

Cố Hải như bất động một lúc rồi mới mỉm cười nhìn Thạch Tuệ "Chồng cô thật đẹp trai, chúc mừng cô"

Thạch Tuệ nghe câu này xong không những không cười mà trong lòng càng lo lắng

Anh ta muốn gì, anh ta sẽ nói gì với chồng mình đây, lật mặt mình ư

Cố Hải đưa tay ra bắt tay cùng chồng Thạch Tuệ, nói có chuyện cần phải đi, không thể cùng họ chia vui. Thạch Tuệ vừa thở phào nhẹ nhõm thì Cố Hải quay lại đến gần bên chồng Thạch Tuệ ghé miệng vào tai anh ta nói một câu gì đó. Mặt Thạch Tuệ xanh xao, tâm tư hỗn loạn. Cố Hải vừa bước đi Thạch Tuệ liền hỏi chồng

"Anh ta vừa nói gì với anh"

"Về nhà tôi sẽ xử lý em" Chồng Thạch Tuệ mặt lạnh lùng trả lời.

Cả một buổi lễ cưới Thạch Tuệ trong lòng quả thật không được yên ổn.

........................

Cố Hải bước ra khỏi đại sảnh lòng cảm thấy nhẹ nhỏm. Sao tôi lại vui đến vậy, biết được sự thật này lòng tôi thật cảm thấy rất vui dù đến giờ phút tôi vẫn không biết cậu đang ở đâu. Tôi không biết cậu ở đâu vẫn hơn biết cậu đang bên cạnh người khác vì như vậy tôi vẫn còn có một chút hy vọng rằng một ngày nào đó cậu sẽ quay lại với tôi, cùng tôi quay trở lại những ngày hạnh phúc ấy.

Cố Hải bắt taxi thuê một phòng tại một khách sạn gần sân bay, sáng sớm ngày hôm sau sẽ lên máy bay trở về Bắc Kinh.

Buổi tiệc vừa kết thúc Thạch Tuệ tinh thần ủ dột chờ đợi sự giận dữ của người chồng mới cưới của cô. Trên xe trở về nhà cô không dám hỏi thêm lời nào, người chồng này cũng không nói một lời nào với cô.

Cố Hải anh làm ra chuyện gì vậy, anh thật quá đáng. Thạch Tuệ cố đổ hết tội lỗi lên người Cố Hải

"Em đã làm gì có lỗi với tôi chưa" Người kế bên bỗng lên tiếng

Thạch Tuệ giật mình quay qua nhìn đến nơi phát ra giọng nói. Một hình ảnh thật đẹp gương mặt sắc sảo dưới ánh đèn đường, đôi mắt, cái mũi, cái miệng, khung xương, đến cả yết hầu cũng làm cô say mê. Cái người trước mặt cô là ai chồng cô hay Bạch Lạc Nhân, họ giống nhau đến nổi lần đầu tiên cô nhìn thấy anh đã bị anh ta thu hút, cô đeo bám anh ta mặc cho bên cạnh anh ta cũng có rất nhiều nữ nhân đeo bám. Với sắc đẹp của mình cô không bao lâu đã lọt vào mắt anh ta. Thật sự khoảng thời gian đầu cô luôn nghĩ anh ta là Bạch Lạc Nhân, mãi đến bây giờ cô còn nhầm lẫn giữa hai người. Ngày cô trở về tìm đến Bạch Lạc Nhân cũng vì hàng thật vẫn tốt hơn hàng giả. Nhưng có thể hiện giờ chỉ một chút này thôi là đủ với cô.

"Này em sao lại ngẫn ngơ ra như vậy, em còn nhớ anh chàng lúc nãy hả?" Tiếng nói làm Thạch Tuệ chấm dứt chuỗi suy nghĩ

"Em nhớ ai chứ" Thạch Tuệ nước mắt bỗng ứa ra

"Sao em lại khóc tôi có làm gì em đâu" Người này nở một nụ cười áy náy


DMCA.com Protection Status