Thượng Ẩn Full

Chương 442: Phiên ngoại 19: Trọng chấn hùng phong!



Edit: phuongchuchoe.

Vì muốn nhanh chóng hết bệnh, Dương Mãnh cũng vào trong quân đội hẹn hò.

Cô gái lần này hơn Dương Mãnh 3 tuổi, đàn chị 30 tuổi xinh đẹp như vậy nhất định là được vô số người ái mộ. Nhưng Dương Mãnh lại không để ý, cậu yêu cầu cô gái có kinh nghiệm tình trường phong phú, chỉ có người như vậy, mới có năng lực đem chứng bệnh oái oăm này chữa lành.

"Nhan sắc của cậu còn đẹp hơn cả tôi." Cô gái quyến rũ như yêu tinh nhìn Dương Mãnh.

Dương Mãnh lúng túng cười cười, "Hình tượng bên ngoài thôi, kỳ thật tôi rất MAN!"

Cô gái cũng cười cười, khoé miệng có nốt ruồi mang vẻ phong tình.

"Cậu có ưu điểm gì? Nói tôi nghe đi." Mỹ nhân hứng thú nhìn Dương Mãnh.

Dương Mãnh cười nhạt, giơ ngón cái, ngón trỏ và ngón giữa giơ ra, chỉ về phía cô.

"Bảy." Cô gái nhíu lông mày nhỏ nhắn lại," Có ý gì?"

Dương Mãnh kề gương mặt đẹp trai dán vào tai cô gái, nhỏ giọng nói,"Một đêm tôi có thể làm bảy lần."

Từ lúc Dương Mãnh núp trong nhà Bạch Lạc Nhân một đêm, cậu mới hoàn toàn thấu hiểu một đạo lý, khó có thể giải quyết một người, chỉ cần một đêm có bản lĩnh làm "N lần", chắc chắn sẽ ngoan ngoãn thuần phục dưới gối của cậu.

Cô gái từng hẹn hò rất nhiều, nhưng lần đầu tiên có người tự giới thiệu mình như thế, lập tức kinh sợ. Gương mặt hồng hồng kiều diễm, xấu hổ cười nhìn Dương Mãnh, môi mỏng khẽ mở, một luồng hơi phong tao* lưới nhẹ qua má.

(*tao nhã, gợi cảm)

"Anh thật đáng ghét!"

Dương Mãnh xấu xa nở nụ cười, còn chưa kịp mở miệng, đột nhiên bị bóng người ngoài cửa làm cho sợ vỡ mật.

"Cậu cũng ở đây à?"

Dương Mãnh đổ mồ hôi, gật gật đầu.

Cô gái nhìn Dương Mãnh. "Ai vậy?"

Dương Mãnh không dám nói đó là đại phu chữa bệnh liệt dương cho tôi.

"A, là bạn tôi." Dương Mãnh ngượng ngùng trả lời.

Đại phu cười haha, vỗ vai Dương Mãnh, "Đúng, là bạn bè."


DMCA.com Protection Status