“Những người đó mang chủ tử đi, đuổi ta xuống, hiện giờ ta không phải đối thủ những người đó, lập tức muốn trở về báo cáo tình huống với người, nhưng khi ta đi đến nơi này thì rốt cuộc đi không nổi nữa……”
Nói đến đây, Tần Nguyên thật cẩn thận liếc mắt nhìn Vân Lạc Phong: “Còn nữa, tuy rằng ta thường xuyên hôn mê, nhưng lúc mơ mơ màng màng có nghe một vài người qua đường nghị luận, nói là đại tiểu thư Hồn Vũ của Huyền Âm cốc sắp sửa thành thân với một người nam nhân! Nam nhân đó do Huyền Âm cốc cứu được trên núi mấy ngày trước, nếu ta không có đoán sai thì người bọn họ nói chính là chủ tử.”
Sắc mặt Vân Lạc Phong trầm xuống, sát khí trong mắt tùy ý mà ra khiến cả người phát lạnh.
Thoáng nhìn thấy sắc mặt khó coi của thiếu nữ, Tần Nguyên sợ nàng sẽ hiểu lầm Vân Tiêu, vội vàng nói: “Chủ mẫu, chuyện này không có liên quan đến chủ tử, lúc ta đi chủ tử đã hôn mê bất tỉnh, không thể nào tỉnh lại nhanh như vậy, nhất định là bọn họ muốn bá vương ngạnh thượng cung, cưỡng gian chủ tử!”
Vốn dĩ Vân Lạc Phong đã lãnh trầm, sau khi nghe thấy lời này của Tần Nguyên thì sắc mặt càng thêm khó coi.
Tần Nguyên thấy chính mình nói sai, lại vội vội vàng vàng giải thích: “Không đúng, ta nói sai rồi, dù cho bọn họ muốn bá vương ngạnh thượng cung cũng không có cách nào, trừ phi tiểu thư Huyền Âm cốc đó muốn chết! Lúc trước chủ tử tự hạ chú ở trên người mình chính là vì đề phòng tình huống hôm nay.”
“Sao lại thế này?” Vân Lạc Phong trầm giọng hỏi.
Tần Nguyên gian nan nuốt ngụm nước miếng: “Chú kia chính là nếu có nữ nhân âm mưu muốn gây rối lúc hắn hôn mê thì linh lực trong cơ thể sẽ tự động phản kích, sẽ không để bất luận nữ nhân nào có cơ hội thừa nước đục thả câu, đương nhiên làm như vậy cũng có một cái hậu quả nghiêm trọng, nếu bị nhiều lần thì linh lực trong thân thể hắn sẽ cuồng bạo, kết cục chính là tự bạo mà chết!”
Thà rằng ngọc nát đá tan cũng tuyệt đối không để người khác có cơ hội thừa nước đục thả câu.
Nguyên nhân chính là vì Vân Tiêu biết tính đặc thù của công pháp cho nên mới sớm ngày hạ chú này để ngừa loại tình huống như hôm nay.
“Chủ mẫu, chủ tử vì người thật sự là một tấm tình si, thủ thân như ngọc.”
Sắc mặt Vân Lạc Phong lạnh nhạt: “Vì sao Vân Tiêu chưa từng nói chuyện này cho ta?”
“Chủ tử ngài không muốn làm người lo lắng, ngài chỉ muốn dốc hết sức lực bảo vệ người.”
Trái tim Vân Lạc Phong đột nhiên run lên.
Quả thật những năm qua, Vân Tiêu trước sau không rời không bỏ bảo vệ nàng.
Người nam nhân này rõ ràng cao cao tại thượng như thế lại cố tình ở trước mặt nàng cúi thấp tới trong bụi bậm……
“Tần Nguyên, ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi một chút sẽ về.”
“Chủ mẫu.”
Mắt thấy Vân Lạc Phong sắp sửa rời khỏi, Tần Nguyên nôn nóng lên: “Người không thể đi, người không phải đối thủ những người đó, nếu người xảy ra chuyện gì, người bảo chủ tử làm sao sống nổi?”
Vân Lạc Phong dừng chân, cũng không quay đầu lại, nói: “Nhiều năm qua vẫn luôn là Vân Tiêu bảo vệ ta, là chàng đang vì ta mà hy sinh, ta cũng chưa từng vì chàng làm cái gì.”
“Cho nên…… Lúc này đây, để cho ta tới bảo vệ chàng! Cho dù trời tru đất diệt ta cũng muốn đoạt lại chàng!”
Huyết nhiễm núi non cũng sẽ không tiếc!
Vân Lạc Phong cất bước mà đi, không hề dừng lại, nàng nện bước kiên định mà quyết đoán, thật sự phong hoa tuyệt đại.
Huyền Âm cốc.
Giăng đèn kết hoa, không khí vui mừng lan toả.
Bởi vì đây là ngày tốt của đại tiểu thư Huyền Âm cốc, bởi vậy vô số thế lực tiến đến chúc mừng, trên mặt mọi người đều nở nụ cười khách sáo dối trá.
Ầm!
Lúc này một tiếng vang thật lớn từ ngoài cửa cốc truyền vào, nháy mắt liền hấp dẫn lực chú ý của mọi người.