"Nữ nhân mới tới kia có thực lực thế nào?"
"Hồi bẩm vương hậu, nô tỳ không biết!"
Cung nữ kia cung cung kính kính quỳ trên mặt đất trả lời.
"Hừ!" Nữ tử kia hừ lạnh một tiếng: "Giám sát chặt chẽ nữ nhân kia cho ta! Nếu thực lực của ả yếu kém thì thôi! Còn nều thực lực ả ta mạnh, thì lập tức phái người âm thầm giải quyết ả đi!"
"Dạ, vương hậu!"
Cung nữ đáp lời, sau đó liền lui xuống.
Nữ tử kia bóp chặt chém trà trong tay, đáy mắt xẹt qua một tia hiểm độc.
Nàng trở thành vương hậu, không phải là vì tham lam quyền thế, mà là vì nàng thật sự yêu Huyền Nguyên! Chính vì vậy, nàng không tiếc giết chết tỷ tỷ ruột của mình!
Không sai!
Ban đầu, người được chúng trưởng lão chọn làm vương hậu không phải là nàng, mà là người tỷ tỷ có thực lực còn mạnh hơn cả nàng! Vì muốn có được Huyền Nguyên, nàng dùng âm mưu thâm độc, giết chết tỷ tỷ mình, sau đó, nàng đạp trên xác tỷ tỷ mà bước lên bảo tọa vương hậu.
Hiện tại, nàng làm sao có thể để cho nữ nhân khác uy hiếp đến địa vị của mình?
Chỉ có một điều đáng tiếc là, tỷ tỷ chẳng những được chúng trưởng lão chọn làm vương hậu, mà còn tình đầu ý hợp với Huyền Nguyên. Vì vậy mà sau khi thành thân với Huyền Nguyên, suốt mấy năm qua, người nam nhân kia chưa từng chạm vào nàng!
Nhớ đến chuyện cũ, hận ý trong lòng vương hậu càng sâu, chén trà trong tay cũng bị nàng bóp nát.
"Vương hậu, người hà tất phải tức giận như thế chứ?"
Đột nhiên, một giọng cười khẽ truyền đến, nháy mắt tiếp theo, một nữ tử toàn thân mặc y phục màu xanh lá từ ngoài cửa bước vào, diện mạo nàng ta thanh tú mỹ lệ, rất có nét thanh thủy xuất phù dung.
(*thanh thủy là nước trong, phù dung là hoa phù dung, loài hoa này rất đẹp, cánh hoa mềm mại uốn lượn như là lụa, nên hoa phù dung được dùng làm hình ảnh miêu tả người con gái có nét đẹp nhu mì. Thanh thủy xuất phù dung đại khái là hoa phù dung vốn đã đẹp, được tưới nước trong thì càng đẹp hơn.)
"Quốc sư, sao người tới đây?"
Nhìn thấy nữ tử kia, thái độ và giọng điệu của vương hậu có phần cung kính hơn.
Nữ tử được gọi là quốc sư kia cũng giống Vân Lạc Phong, đều là người tới từ thế giới bên ngoài. Thực lực và thủ đoạn của nàng ta cũng rất cao, bất luận là y thuật hay độc thuật đều cực kỳ cường đại. Đặc biệt là tại một quốc gia không có y sư như ở đây, thì thực lực của nàng ta lại càng cao hơn, càng được tôn trọng hơn.
Hơn hết, nữ tử này còn biết xem tinh tượng*, đoán được sinh tử của con người. Vì thế, thông qua sự nhất trí của các vị trưởng lão, nàng ta được phong làm quốc sư.
"Nữ nhân mà vương vừa đưa về kia, ta có quen!" Đáy mắt thanh y nữ tử xẹt qua một tia hận ý, oán hận nói.
Vương hậu có chút kinh ngạc, có lẽ là do không ngờ, quốc sư vậy mà lại quen biết với Vân Lạc Phong.
"Vậy.... Giữa các người có ân oán gì?"
Thanh y nữ tử cười lạnh một tiếng: "Giữa chúng ta tất nhiên là có thâm thù đại hận! Vương hậu, thời điểm mà ta vừa đến nơi này đã có nói với các người, ta và cha ta bị người đời hiểu lầm, rời vào tình cảnh bị truy sát, buộc phải đào vong khỏi Độc Cốc, chạy vào Táng Thần Sơn, sau đó lại bị Quỷ Đế đuổi giết trong Táng Thần Sơn này. Ngoại trừ ta may mắn chạy thoát, thì tất cả những người khác đều đã chết hết cả!"
"Mà kẻ tạo thành tất cả những chuyện này, chính là ả Vân Lạc Phong kia!"
Tuy Lâm U Vũ chưa từng gặp qua Vân Lạc Phong, nhưng mấy năm qua, nàng đã khắc sâu ba chữ này vào trong đầu.
Nếu không phải tại Vân Lạc Phong, Độc Cốc sẽ không rơi vào cảnh diệt vong, nàng cũng không phải trơ mắt nhìn phụ thân mình bị người ta giết chết.
Vương hậu khiếp sợ: "Vân Lạc Phong kia lại độc ác như vậy?"
"Đâu chỉ độc ác không thôi!" Ánh mắt Lâm U Vũ càng thêm lạnh nhạt, sát khí trên người càng ngày càng tăng cao: "Ngươi có biết, hình tượng của ả Vân Lạc Phong kia trong mắt người đời là như thế nào không? Ả chuyên đi đoạt nam nhân của người khác! Từ trẻ nhỏ lên mười cho đến lão già trăm tuổi, một người ả cũng không tha! Ba năm trước, nữ nhân này vọng tưởng muốn quyến rũ cha ta, trở thành phu nhân của Độc Cốc, ai ngờ lại bị cha ta thẳng thừng cự tuyệt, vì thế, ả ta liền ghi hận trong lòng..."
"Sau đó, ả ta đi tìm những nam nhân mà ả từng quyến rũ, xúi giục bọn họ tiêu diệt toàn bộ trên dưới Độc Cốc."
Kỳ thực, Lâm U Vũ biết rất rõ nguyên nhân thật sự của chuyện Độc Cốc bị tiêu diệt.