Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 292: Sư phụ tại thượng (7)



Đấu bồng màu đen lướt qua, hàn quang của bảo kiếm theo đó mà lay động, khắp nơi đều là sát chiêu !

Lạc Lạc nhìn trân trân, mắt cũng không dám nháy một cái, sợ không cẩn thận lại bỏ lỡ mất cái gì. Hắn điều động tất cả tâm thần, tập trung nhớ kỹ bộ kiếm pháp nhìn như đơn giản nhưng lại phi thường thực dụng này.

” Thấy rõ ràng chưa ?” Diễn luyện kiếm pháp xong, Hoàng Bắc Nguyệt tiện tay ném kiếm cho Lạc Lạc.

Lạc Lạc liền vội vàng gật đầu: ” Thấy rõ !”

Quả nhiên là một hài tử thông minh.

” Luyện cho tốt đi, ngày mai ta sẽ trở lại.”

” Vâng, sư phụ đi thong thả.” Lời nói của Lạc Lạc vừa mới dứt, Băng Linh Huyễn Điểu to lớn đã từ trên không bay xuống, Hoàng Bắc Nguyệt nhảy lên người nó. Lạc Lạc chỉ cảm thấy một trận gió lạnh lẽo thổi qua, một người một chim đã bay xa tít tắp.

Lạc Lạc sùng bái dõi theo: ” Sư phụ thật là lợi hại !”

Hắn cũng muốn trở thành một người giống như sư phụ, một ngày nào đó, bọn họ có thể cùng nhau bay lượn dưới vùng trời này !

Kiếm trong tay nhanh chóng vũ động, ánh trăng trong sáng chiếu lên bảo kiếm, một tia quang mang thanh hàn khẽ loé lên, vừa vặn chiếu vào đôi con ngươiđen nhánh tràn ngập kiên định của Lạc Lạc !

*** *** *** Bắc Nguyệt Hoàng Triều *** *** ***

Thân thể to lớn của Băng Linh Huyễn Điểu nhanh chóng xẹt qua trên bầu trời. Từ xa, nàng đã loáng thoáng nhìn thấy Trưởng công chúa phủ, chỉ là, trong màn đêm đen kịt, một ngọn lửa bốc lên cao, khói đen mù mịt, thoạt nhìn có chút chói mắt.

Nàng chăm chú nhìn kĩ, phương hướng kia không phải là Lưu Vân Các sao ?

Trong lòng bỗng nhiên căng thẳng, nàng lập tức cưỡi Băng Linh Huyễn Điểu, dùng tốc độ khủng khiếp hướng Lưu Vân Các bay tới.


DMCA.com Protection Status